Chương trước
Chương sau
Vươn tay chụp được gối đầu Đường Hạo Nam đột nhiên vứt tới, thoải mái giống như là vươn tay bắt lấy một cọng lông chim, bắp thịt trên người người này luôn trong trạng thái cuồn cuộn. Anh ta cười hề hề nhìn Đường Hạo Nam nằm ở trên giường, ánh mắt kia, giống như là đang xem kịch vui, không có một tia đồng tình với kẻ yếu.

"Chỉ là không sớm lấy được lệnh tòa án đến đúng lúc mà thôi, nhưng xem kết quả hiện tại anh không phải là vẫn rất tốt à? Mục đích để anh toại ngoại chờ xét xử đã đạt được rồi." Người kia cười hắc hắc, không chịu để tâm ở bên cạnh giường bệnh Đường Hạo Nam ngồi xuống, thậm chí lại vẫn vươn ra một bàn tay muốn đấm vào ngực Đường Hạo Nam, Đường Hạo Nam vun tay chống đỡ, thân thể động mạnh sinh đau, để cho anh mạnh hít vào một hơi, phát ra một tiếng kêu đau.

Anh đột nhiên cảm thấy được người này là cố ý, cái gì không sớm lấy được lệnh của tòa án, người này chính là muốn thấy mình xấu mặt mới đúng hơn thì có.

"Tôi nói nady, hiện tại anh sao thảm như thế, công ty khốn đốn không nói, trên người sao còn dính vào kiện cáo buôn lậu, nếu không phải tôi năm nay vừa mới từ Liên Bang Mỹ bên kia về nước chuẩn bị dưỡng lão, thằng nhóc anh không chừng cũng bị nhốt đến cái xó xỉnh gì rồi đi." Vươn tay muốn đấm vào ngực Đường Hạo Nam, Đường Hạo Nam mạnh mở mắt ra, anh ta bị vẻ hung hăng nơi đáy mắt Đường Hạo Nam đọa ngây người, ngượng ngùng cười rút tay lại.

"Anh xem anh đi, một chút vui đùa đều đã không nổi."

"Ông đây lần sau đánh cậu tàn phế, xem cậu mở vui đùa nổi không." Hừ lạnh một tiếng, Đường Hạo Nam không để ý tới người này nữa.

Nhiều năm không gặp, sao tật xấu chuyên thích nói lời cay độc của người này vẫn không thay đổi, mở miệng nói chuyện nhất định là mang theo côn nhọn, cần phải ở trên thân người khác chọc ra lỗ thủng máu me đầy mình mới chịu buông tha.

Cũng không biết nhiều năm như thế anh có thể lăn lộn cho tới loại tình trạng như hôm nay, có phải tất cả đều dựa vào công lao bắp thịt toàn thân chính mình hay không.

"Cậu trở về dưỡng lão? Cậu còn chưa tới tới tuổi về hưu đau." Khinh thường hừ hừ, Đường Hạo Nam nghĩ thế nào cũng không liên tưởng được người đàn ông uy vũ hùng tráng trước mắt mình có thể cùng người về hưu dưỡng lão có chút liên quan gì.

"Ài, cái này anh phải thật tin tưởng tôi, tôi thật sự là trở về dưỡng lão, anh đừng thấy tôi thể trạng so với anh có thể nói là tốt hơn nhiều, nhưng mà đối với cái nghề của tôi mà nói, tôi đúng là già lắm rồi." Nhàn nhạt nói xong, trong mắt anh ta cũng từ từ hiện lên một tia không nỡ.

Cả đời này anh ta hoành hành ngang ngược, thật không biết ngoại trừ làm một chút việc vũ lực, còn có thể vì quốc gia làm ra cống hiến gì.

"Trước khi tôi trở về nước, là từ Hạ Cận Nghiêu nơi đó nghe nói anh gần đây sống không dễ dàng, nên nghĩ trước đừng tới quấy rầy người anh em già như anh, không nghĩ tới tôi vừa mới ở Bắc Kinh sống Tiêu Dao vài ngày, anh ngược lại gây phiền toái đến cho tôi."

Nói tới đây, Đường Hạo Nam sắc mặt trở nên không làm sao đẹp lên.

Chính mình gần đây chuyện phiền lòng nhiều lắm, vốn là Hạ Nhất Nhiễm vì chuyện quyền nuôi dưỡng Nini nhận quá nhiều ủy khuất, rồi lại đến toàn bộ đối tác làm ăn của công ty toàn bộ đồi hủy hợp tác, anh chỉ vì cái trước mắt, mới tin người phụ nữ Lệ Áo này. Ban đầu không phải không phát hiện điểm đáng ngờ trên trên người Lệ Áo, nhưng mà lại bởi vì chính mình thật sự là quá mức tự tin, cảm thấy dựa vào chút bản lĩnh của Lệ Áo muốn tính kế chính mình vậy cũng phải tự mình cân nhắc suy nghĩ, lại thật không ngờ Lệ Áo căn bản là không phải muốn ở trên người anh đạt được ích lợi ưu đãi gì, ngược lại là một lòng muốn hủy đi anh.

"Chuyện này đến lúc nào mới có thể giải quyết?" Nói ngắn lại, chính là lúc nào mới có thể trả lại trong sạch cho anh.
"Này cũng khó nói trước, anh cũng biết, chuyện tôi am hiểu nhất vẫn là đánh trận, anh nếu là nói muốn đánh nhau, tôi đây chính là có toàn thân dùng không hết, nhưng mà anh nếu là nói phá án mà nói, không phải chuyện tôi am hiểu. Chuyện này, tôi cũng không quá xác định."

"Cũng không biết lúc nào mới có thể lấy lại trong sạch cho ông đây phải không?" Đường Hạo Nam trừng lớn mắt, suýt nữa trực tiếp từ trên giường bệnh nhảy dựng lên.

"Anh cùng ông đây xưng ông đây?" Người đàn ông kia mi mắt trừng so với Đường Hạo Nam vẫn còn lớn hơn một chút, như là một cái chuông đồng treo trên mặt tràn đầy sát khí, rồi mới vung lên quả đấm như là thiết chùy, liền muốn trực tiếp vung lên trên mặt Đường Hạo Nam.

Đột nhiên anh ta cười hắc hắc, quả đấm hóa thành bàn tay, mềm nhẹ làm cho người ta rùng mình, nhẹ nhàng vuốt vuốt trên mặt Đường Hạo Nam. "Không cần sợ hãi, kỳ thật tôi cũng không có khả năng thật sự đánh anh mà."

Đường Hạo Nam mạnh thở dài nhẹ nhõm một hơi, anh con đang nghĩ thằng nhóc này lá gan lớn rồi, nhiều năm không gặp, vậy mà còn dám vung quyền hướng về phía anh.

"Chuyện này chủ yếu là muốn xem đối tác Bách Lợi Đại của anh bên kia có thể điều tra ra manh mối gì hay không, nếu Bách Lợi Đại bên kia tiến độ nhanh mà nói, tự nhiên có thể trả lại trong sạch cho anh, nhưng nếu Bách Lợi Đại phủi mông sạch sẽ mà nói, anh cứ như vậy cả đời gắn ô danh cũng không phải không có khả năng.... Trung Quốc mỗi ngày đều có vô số án oan xảy ra, xét đến cùng vẫn lại là một câu, chứng cứ không đủ, cho nên nói, anh bây giờ vẫn nên ngoan ngoãn ở trong này dưỡng bệnh, cho dù cuối cùng không thể tìm được cán chuôi của Bách Lợi Đại, Đế Cảnh có bị người ta nắm cán chuôi hay không, anh cũng không có chuyện gì lớn, nhiều lắm cứ như vậy, vẫn chấp hành ngoại giam thôi."

Đường Hạo Nam nhịn không được xem thường, anh cảm thấy chỉ số thông minh của chính mình cùng người này không cùng đẳng cấp, hai người bọn họ quả thực không cách nào nói chuyện hiểu nhau, rõ ràng chính là người mang tội quấn thân, lại có thể bị người này nói dễ dàng như vậy.

"Tôi đem công ty chuyển tới danh nghĩa Hạ Nhất Nhiễm, chuyện này, sẽ không đối Hạ Nhất Nhiễm có ảnh hưởng gì đi."

"Hạ Nhất Nhiễm? Tiểu nha đầu năm đó vẫn đi theo bên cạnh anh? Hiện tại là vợ của anh? Tôi nghe Hạ Cận Nghiêu nói chuyện tình của hai người đặc sắc cực kỳ nha." Người này tùy tiện nói xong, thuận tay cầm lấy một quả táo đầu giường Đường Hạo Nam, há miệng cắn một miếng lớn.

Đường Hạo Nam có chút nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà người trước mặt đã không còn là thiếu niên gầy yếu không chịu nổi một kích năm đó, không thể làm được gì, chỉ có thể hung hăng nhắc nhở. "Tôi muốn cậu chú ý không phải thứ này!"

"A...? Đó là cái gì?" Người kia sững sờ quay đầu, trong miệng còn có ăn một nửa quả táo, Thế Giới Quan của Đường Hạo Nam rốt cục ở trước mặt anh ta ầm ầm sụp đổ, giống như là đất đá sụp lún, rầm rầm rào rào tan nát dưới đất.

"Tôi đang nói với cậu Hạ Nhất Nhiễm có thể bị liên lụy vào chuyện này hay không!" Đường Hạo Nam gầm thét.

"Cái chuyện gì? Anh nói cái chuyện gì có thể liên lụy đến vợ anh hay không đó hả." Anh ta giả ngu tiếp tục hỏi, Đường Hạo Nam trực tiếp bị tức mắt trợn trắng, cả người nháy mắt giống như cá chết ngã xuống giường, anh cũng có thể yêu cầu y tá đem tên to đầu đáng ghét này ra ngoài hay không, tại sao anh cảm giác, anh ta ở trong này, nội thương của anh càng quá nặng thêm vậy!

"Được rồi, anh cùng Hạ Nhất Nhiễm hiện tại cũng không phải quan hệ vợ chồng chân chính, anh có chuyện gì sao có thể liên lụy đến trên người Hạ Nhất Nhiễm, cho dù là liên lụy cũng là liên lụy quá nhỏ." Ặc? Đây là tình huống gì, chính mình hiện tại ăn ngay nói thật Đường Hạo Nam tại sao vẫn lấy ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống nhìn mình, anh ta nói sai cái gì sao?

"Hạ Văn Sơn, cậu cùng vợ cậu mới không phải quan hệ vợ chồng, cậu cút cho tôi, khẩn trương cút ra ngoài cho tôi!" Đường Hạo Nam rốt cục không thể nhịn được nữa, vung tay chỉ hướng cửa, ánh mắt kia quả thực chính là muốn giết người, ý tứ đi mau không tiễn cũng còn rõ ràng quá rồi.


timviec taitro


Anh hiện tại chích muốn hỏi một chút, tại sao một người có chỉ số thông minh cao như Hạ Cận Nghiêu, lại có một cậu em trai đầu ốc ngu si tứ chi phát triển như vậy!

Hạ Văn Sơn lơ đễnh, cầm cùi táo trong tay bụp một tiếng ném vào thùng rác, phủi mông trực tiếp rời đi.

Đưa lưng về phía Đường Hạo Nam vẻ mặt ngược lại sảng khoái cực kỳ, Đường Hạo Nam, năm đó anh cùng Hạ Cận Nghiêu hai người ỷ vóc dáng cao lớn, cũng không ít lần ức hiếp tôi, hiện tại có thể coi là đến phiên tôi ức hiếp hai người các người rồi. Nếu tôi xuống tay quá nặng, anh đừng có mà kêu oan.

Sau khi Hạ Văn Sơn đi rồi, Đường Hạo Nam nằm ở trên giường bệnh, thực là yên tĩnh rất lâu.

"Hứa Thành, Hạ Nhất Nhiễm bên kia thế nào rồi." Bấm điện thoại Hứa Thành, Đường Hạo Nam mở miệng nói câu đầu tiên chính là quan tâm tình huống hiện tại của Hạ Nhất Nhiễm trước.

"Phu nhân trước đó tự mình đi ngân hàng kiểm tra tài sản cá nhân một lần, hình như là đem toàn bộ tài sản người cho cô ấy xem là phí chia tay rồi." Từ sau khi Đường Hạo Nam gặp chuyện không may, anh vẫn luôn không có lại để cho Hứa Thành đi theo bên cạnh mình, ngược lại là để cho anh ta thời khắc chú ý tin tức Hạ Nhất Nhiễm.

Trước khi đi, bọn họ đã ở bên người Hạ Nhất Nhiễm âm thầm sắp xếp vệ sĩ, muốn có được tin tức của Hạ Nhất Nhiễm cũng không khó, nhưng mà hiện tại quan trọng nhất không phải nên giải quyết chuyện buôn lậu thuốc phiện hay sao?

"Vậy là tốt rồi." Đường Hạo Nam nhàn nhạt nói xong câu đó, liền muốn cúp điện thoại, Hứa Thành cuống quít gọi lại Đường Hạo Nam.

"Tổng giám đốc! Người trước đừng gác điện thoại." Sùng Xuyên gần đây xuất hiện một chuyện, anh ta cảm thấy được chuyện này có lẽ có thể giúp được Đường Hạo Nam một chút.

"Cậu nói đi, có chuyện gì."

"Những đối tác của công ty chúng ta trước kia, gần đây có rất nhiều người kiểm tra sức khỏe phát hiện bản thân mắc bệnh AIDS, tuy chỉ là thời kỳ ủ bệnh, tin tức cũng che giấu cực kỳ tốt, nhưng mà vẫn trong giới Thượng Lưu lan truyền rất nhanh." Anh ta vẫn là trở lý bên người Đường Hạo Nam, thanh danh trợ lý vàng nhiều năm, Đường Hạo Nam lần này suy sụp, anh ta quả thật là được rất nhiều công ty thịnh tình mời về, tuy anh ta cũng không có ý chuyển công ty khác, nhưng mà vẫn ngoài ý muốn thu hoạch được không ít tin tức.

Đường Hạo Nam hơi hơi nhíu mày, trong đầu có linh quang chợt lóe lên, đợi cho anh muốn vươn tay bắt lấy lại phát hiện đã tiêu tán, có chút phiền não. "Có việc khẩn trương một hơi nói xong đi." Từ lúc nào, đến Hứa Thành cũng thích nói chuyện lấp lửng một nửa rồi!

"Tôi cũng chỉ là nghe nói, tin tức này rốt cuộc có đúng hay không tôi cũng không rõ ràng lắm, nhưng mà nghe nói, những người mắc bệnh AIDS còn đang trong thời kỳ mở cửa này, toàn bộ đều đã cùng tổng giám đốc Bách Đại Lợi, Lệ Áo phát sinh qua quan hệ. Hơn nữa trước cũng nghe nói nói Lệ Áo sẽ định kỳ đi bệnh viện lấy một đống thuốc, dường như cũng là thuốc khống chế bệnh AIDS."

Đường Hạo Nam trong óc nháy mắt có một tia chớp sẹt qua, anh giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, nhưng mà trong lúc đó nghĩ lại mà lại không rõ, có chút đau đầu lên tiếng tôi biết rõ, liền cúp điện thoại.

Lệ Áo, bệnh AIDS...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.