"Cháu nói như vậy sao?" Hàn Văn Vũ đau lòng nhìn Hi Văn nói: "Chú hai chỉ muốn thắng hắn một bàn thôi. Mỗi buổi tối, chú ôm cháu ngủ, kể chuyện cho cháu nghe. Cháu lại đối xử với chú như vậy ——— "
Hắn đẹp trai xoay người chỗ khác, chống trán ———
Hi Văn khó xử nhìn người chưa trưởng thành này, suy nghĩ một chút, có chút bối rối nói: "Được rồi ——— Cháu giúp chú ——— Chẳng qua cháu không biết có thắng được hay không a ———"
"Đứa bé ngoan. Chú yêu cháu ———" Hàn Văn Vũ vui vẻ vỗ vỗ cháu gái nhỏ nói: "Quả nhiên do chú sinh"
"Cháu không phải do chú sinh" Hi Văn ôm vai, trợn mắt nói.
"Thì cũng là quan hệ máu mủ mà" Hàn Văn Vũ nhìn Hi Văn ôm vai, nịnh nọt.
Tiếng gõ cửa vang lên, Hàn Văn Vũ và Hi Văn chơi bài xì phé, nói một tiếng: "Vào đi"
Lý thẩm mỉm cười dẫn hai người người giúp việc đang cầm một màu vàng khay đi tới, mỉm cười nói: "Tôn tiểu thư, váy hoa đồng của cô đã có"
"Vâng" Hi Văn vừa đánh bài xì phé, vừa liếc mắt nhìn chiếc váy trên khay một cái, không nhìn còn khá, vừa nhìn sắc mặt của cô bé sa sầm, thở dốc vì kinh ngạc, lại thấy trong khay một đôi cánh thiên sứ màu trắng, cô bé nắm chặt bài xì phé trên tay, đem hết sức kêu to: "A —————"
Tiếng kêu này, giống như dòng điện đáng sợ, xuyên đến khắp nơi, tất cả mọi người cũng lo lắng đi tới hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Cô bé Hi Văn nhìn ông bà nội dậm chân, mặt đỏ bừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276514/chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.