Khổ sở là nhất định phải cảm nhận, không có khổ sở, làm sao có vui vẻ? chuyện tình yêu, chuyện gia đình, chuyện bạn bè, cứ như vậy xảy ra nhiều lần, nhớ lại lúc Hạ Tuyết còn là một thiếu nữ, cởi xe đạp, vào một đêm giáng sinh náo nhiệt, băng qua tuyết trắng phau phau, vẫy vài giọt máu đỏ tươi, lúc đó, cô chỉ quan tâm có thể sống sót hay không, nhưng không ngờ, một con bươm bướm ngọc, kéo cô vào một câu chuyện xưa khổng lồ, trong chuyện xưa cô cảm thụ quá nhiều niềm vui và nổi buồn, tiếp nhận rất nhiều người cuộc sống! Rốt cuộc hiểu rõ lời của lão sư, sứ mệnh cảm giác của diễn viên, chính là thể hiện cảm xúc vui vẻ, oán giận, yêu thương, chán ghét trong chuyện xưa, vì người đời tái hiện chân thật, không tránh né chân thật, làm cho người ta học được suy nghĩ và tiến bộ.
Đúng a! Hạ Tuyết đứng ở trước cửa phòng bệnh, nhìn Trang Minh Nguyệt cuối cùng đã tỉnh lại, nhìn mọi người trong phòng, nở nụ cười khẽ, mặc dù Hàn Trung Trí mừng khi vợ mình đã tỉnh lại, nhưng vẫn nghĩ đến đứa con khóc chạy ra bên ngoài, Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cùng Mộng Hàm vây quanh Trang Minh Nguyệt, cô sâu kín nhìn về phía Hàn Văn Hạo và Daniel, hai người đàn ông này, một người âu phục màu đen, một người âu phục màu trắng, bọn họ đang cùng nhau nhìn bầu trời ngoài cửa sổ.
Hạ Tuyết cứ ngơ ngác nhìn hai người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời, bọn họ đều dùng cách thức khác nhau, thể hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276512/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.