"Văn Hạo" Hạ Tuyết nôn nóng gọi Hàn Văn Hạo, phát hiện ra cục diện này, làm cho đáy lòng mình lạnh lẽo hơn, bởi vì bọn họ cùng nhau nhìn Tả An Na, cô cũng quay đầu, nhìn Tả An Na giống như trở thành một người khác, cô giật mình, lui về sau một bước, Hi Thần lập tức tiến lên, kéo Hạ Tuyết tới trong ngực Hàn Văn Hạo.
Hàn Văn Hạo ôm chặt Hạ Tuyết, trên mặt co quắp đến đáng sợ, chậm rãi mở miệng "Tả An Na, uổng cho tôi tin tưởng cô nhiều năm, nhưng cuối cùng, lại là cô"
Tả An Na trợn to hai mắt, nước mắt run rẩy trong hốc mắt, nhìn Hàn Văn Hạo, nhưng không khỏi dâng lên thù hận, lần đầu tiên nhìn thẳng vào hắn, thở hổn hển nói: "Anh cố ý điều tôi và Nhậm Phong đi Nhật Bản, chính là vì tách tôi ra, để thực hiện kế hoạch của anh, Nhậm Phong đã đề phòng tôi, nên thuốc mê của tôi, không có tác dụng"
Nhậm Phong nhìn Tả An Na, khẽ mỉm cười nói: "Thuốc mê của cô có tác dụng, nhưng đã không phải là thuốc mê của cô"
Tả An Na “a” một tiếng, nở nụ cười khổ, cười xong, nước mắt lăn xuống, căng thẳng hỏi: "Tại sao các người biết là tôi, tại sao các người nghi ngờ tôi?"
Hàn Văn Hạo nhìn Tả An Na lạnh lùng nói: "Bởi vì cô quá quan tâm đến tình cảm của tôi rồi".
Tả An Na khiếp sợ ngẩng đầu nhìn Hàn Văn Hạo.
Hạ Tuyết dựa vào trong ngực Hàn Văn Hạo, khiếp sợ nói: "Văn Hạo, mọi người đang làm gì? Không khí thế này thật đáng sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276505/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.