Hạ Tuyết chìm đắm trong nụ hôn nóng bỏng của Hàn Văn Hạo, đột nhiên tránh khỏi nụ hôn, trong lòng có chút lo sợ nhìn hắn hỏi: "Anh ———— Tha thứ cho em không ? Sẽ không đi nữa chứ? Sẽ không chứ?"
Hàn Văn Hạo xúc động, nóng bỏng nhìn Hạ Tuyết, đau lòng nói: "Anh có lúc nào rời bỏ em! ! Kể từ lần đầu tiên nhìn thấy em vào đêm đó, anh không hề rời khỏi em! !"
Hạ Tuyết đột nhiên cười nhỏ, bị lạnh cả người run rẩy ôm chặt cổ của Hàn Văn Hạo, lại một lần nữa tiến lên đón nhận nụ hôn của mình, Hàn Văn Hạo cũng ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn của Hạ Tuyết, cúi đầu hôn cô thật sâu, cùng với đầu lưỡi lạnh lẽo của cô kịch liệt quấn lấy, không nhịn được, ôm cả người cô nhanh chóng đi vào tòa nhà cao ốc, hai người lại ôm hôn kịch liệt, vừa hôn, Hàn Văn Hạo vừa bấm mật mã thang máy, cửa thang máy ầm ầm mở ra, hai người lại vào bên trong thang máy, vẫn kịch liệt hôn ————
Hàn Văn Hạo đè Hạ Tuyết lên cửa thang máy, vừa hôn mạnh đôi môi đỏ mọng mềm mại, hai tay xẹt qua cánh tay lạnh lẽo của cô, thở phì phò, cúi đầu nhìn khuôn mặt lạnh lẽo tái nhợt của cô, nhịp tim cũng đập mạnh, nói: "Đứa ngốc! Tại sao lại ăn mặc như vậy tới đây? Cũng không sợ lạnh sao? Ngã bệnh thì làm thế nào?"
Hạ Tuyết rơi lệ nói với hắn: "Em suy nghĩ, nếu anh không muốn xuống, em sẽ giả vờ bị cảm, giả vờ bị lạnh sắp chết, có lẽ anh sẽ xuống gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276464/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.