Tĩnh Đồng thật sự tò mò, hơi nghiêng người tới trước, cầm khung hình lên, thật gần nhìn cô gái xinh đẹp, dịu dàng động lòng người, cô vui vẻ ngẩng đầu nhìn Trác Bách Quân nói: "Người trong tấm hình là mẹ của anh đúng không? Đứa bé đẹp trai chính là anh hả ?"
Trác Bách Quân nhìn Tĩnh Đồng chằm chằm, hai tròng mắt bình tĩnh chớp một cái, vẻ mặt đột nhiên trở nên thật quỷ dị, nói: "Em cứ nói đi?"
"Em làm sao biết?" Tĩnh Đồng cười nhỏ, nét mặt lộ ra thật dịu dàng, đưa ngón tay thon dài, khẽ vuốt qua tấm hình cũ kỹ xinh đẹp, dường như rất quý trọng, trong tròng mắt, đều là hình ảnh xinh đẹp, dịu dàng nói: "Em cảm giác đây là mẹ của anh, thật dịu dàng, động lòng người ———— Bà thật sự rất xinh đẹp, giống như một minh tinh ————"
Trác Bách Quân nằm ở trên giường, không lên tiếng!
Tĩnh Đồng cảm thấy Trác Bách Quân đột nhiên lạnh lẽo, ngạc nhiên nhìn hắn nói: "Tổng giám? Anh sao vậy ?"
Trác Bách Quân lạnh nhạt nói: "Anh không thích người khác tiếp xúc chuyện của mẹ anh ————"
Tĩnh Đồng hoảng sợ, lập tức đem khung hình trả về chỗ cũ, vừa muốn giải thích, Trác Bách Quân lại quay đầu, nhìn Tĩnh Đồng khẽ mỉm cười, sâu kín nói: "Thế giới kia ———— Em không cần tiếp xúc ———— Anh không muốn em tiếp xúc ————"
Tĩnh Đồng ngạc nhiên nhìn hắn hỏi: "Tại sao vậy ?"
Ánh mắt Trác Bách Quân ngưng tụ, nhưng cũng không đáp lại, chỉ vươn tay, xoa nhẹ bả vai trơn bóng của cô ————
Tĩnh Đồng ngẩng đầu nhìn Trác Bách Quân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276453/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.