Chương trước
Chương sau
"Tôi không hoa mắt chứ? Thật là tốt không linh, xấu linh a ———" Isha ôm vai, hất bả vai Hạ Tuyết một cái, bất đắc dĩ cười khổ một tiếng nói: "Aiz, tôi càng hoài niệm Tổng Tài Toàn Cầu chúng ta———"
Hạ Tuyết hung hăng trợn mắt nhìn Isha một cái, vẻ mặt như đống thuốc nổ nhìn Hàn Văn Hạo vẫn cùng một người đàn ông có tác phong nhanh nhẹn nói gì đó, trong tay đang cầm ly rượu đỏ, bị mỹ nữ tóc vàng hấp dẫn bên cạnh tiếp lấy, sau đó cô ta đặt qua một bên, lấy một cây nĩa màu vàng, xăm một miếng táo nhỏ, lại đem ngực của mình, dựa vào bên cạnh Hàn Văn Hạo, đưa miếng táo qua ———
Hàn Văn Hạo giơ tay lên, cùng Lưu đổng nói chuyện gì, đột nhiên buông lỏng  cười một tiếng, khẽ luồn tay qua bên hông mỹ nữ tóc vàng ———
Con ngươi Hạ Tuyết khiếp sợ trừng to, tức giận đến lục phủ, ngũ tạng xoắn thành một cục, giận đến mạch máu đều muốn nổ tung, không nói tiếng nào, xoay người cùng Isha đi đến Lý Đạo diễn, nhân viên tổ diễn kịch, nhìn thấy bọn Hàn Văn Vũ cũng đã ở nơi này ầm ĩ, thấy Hạ Tuyết, mọi người cùng đứng dậy, sau đó Văn Vũ kéo chặt bả vai Hạ Tuyết ngồi xuống, chỉ vào mỹ nữ Russia trong sàn nhảy, nói: "Trời ạ! Cô gái đó thật sự rất xinh đẹp! Cô nói xem ——— Các cô gái Trung quốc chúng ta có chút kém hơn so với cô gái ngoại quốc, không đủ đầy đặn và nhiệt tình, quá kín kẽ ———"
Hạ Tuyết nghe xong lời này, lục phủ ngũ tạng lại vỡ tung, hai anh em bọn họ quả nhiên là cùng một mẹ sinh ra, cô tức giận, oán hận quay đầu lại, ở khoảng cách thật gần nhìn Hàn Văn Vũ nói: "Đúng vậy! ! Cô gái ngoại quốc tốt hơn cô gái Trung quốc, họ nhiệt tình không bị cản trở, đàn ông ngoại quốc cũng đẹp hơn so đàn ông Trung quốc, vóc người của bọn họ hiên ngang, nhiệt tình hào phóng, không giống đàn ông Trung Quốc, hẹp hòi, ghê tởm, gạt người, hèn hạ, hạ lưu, vô sỉ! !"
Hàn Văn Vũ quay đầu sang, vô tội nhìn đôi mắt to tức giận của Hạ Tuyết, lúc nhìn người, muốn đem người nọ giết đi, hắn không biết mình đụng phải họng súng của người ta, không hiểu ra sao, chỉ đành miễn cưỡng cười một tiếng, nói: "Này ——— Có chuyện gì xảy ra? Cô làm sao vậy? Dì cả tới nên tâm tình không tốt sao!"
"Ông chú của anh tới đó ! !" Cô không nói nữa, giơ ly rượu đỏ trước mặt, nuốt hết vào bụng, lại hung dữ nhìn về phía Hàn Văn Hạo, dường như hắn vẫn nói chuyện gì quan trọng vậy, cùng Lưu đổng tiếp tục tán gẫu, cô gái Thụy Điển dựa bên cạnh Hàn Văn Hạo, sử dụng ánh mắt rất mê người nhìn hắn, lâu lâu cùng người khác chào hỏi thì cũng lộ ra thần thái đắc ý, giống như mình ở bên cạnh một người đàn ông như vậy, không biết có bao nhiêu đắc ý!
Hạ Tuyết cảm giác tim của mình cũng đau, cúi đầu vươn tay vỗ ngực!
"Cô đang nhìn cái gì?" Hàn Văn Vũ ngạc nhiên quay đầu, cư nhiên nhìn thấy vị trí VIP cao cấp nhất đối diện sàn nhảy, anh trai của mình đang ngồi, bên cạnh hắn có một mỹ nữ tóc vàng, Oh my God! Hắn lập tức quay đầu nhìn Hạ Tuyết, nhanh chóng nói: "Đây chỉ là một loại phương thức xã giao của đàn ông, cũng là một loại thủ đoạn xã giao ! Anh trai tôi, hắn ——— Tuyệt đối ———"
"Giữ mình trong sach à?" Hạ Tuyết không khách khí nhìn Hàn Văn Vũ, giúp hắn nói tiếp!
"Ách ———" Hàn Văn Vũ không dám lên tiếng, bởi vì anh trai đã từng yêu cầu phụ nữ hầu hạ, hơn nữa cô gái được yêu cầu, phải kiểm tra nghiêm ngặt, phải là tấm thân xử nữ, tắm bọt hoa hồng, giữ lại mùi thơm cơ thể ——— Cho nên khắp thành phố vẫn luôn nói về hắn giống như một ông vua trong truyền thuyết thần bí.
Hạ Tuyết cắn chặt răng, hung tợn nhìn chằm chằm Hàn Văn Hạo, rốt cuộc đã nói chuyện phiếm xong với Lưu đổng, hai người cùng nhau nâng ly uống, rốt cuộc hắn hơi xoay người, vừa vặn nhìn thấy mỹ nữ tóc vàng kề bên, vẻ mặt mập mờ nhìn mình, hắn liền cúi đầu nhìn cô một cái, đuôi mắt lộ ra chút ý cười, Hạ Tuyết nổ phổi, tức giận đến cả người đổ mồ hôi!
"Có muốn ——— Tôi đi sang chào hỏi anh trai một tiếng hay không?" Hàn Văn Vũ cảm thấy tình thế nghiêm trọng, vội vàng muốn vì anh trai suy nghĩ.
"Chào hỏi gì?" Hạ Tuyết lập tức xoay người, nhìn Hàn Văn Vũ tức điên nói: "Nhắc nhở hắn tối nay về nhà ăn cơm sao! ? Tôi còn tưởng rằng hắn có công việc quan trọng, cho nên thông cảm hắn không để ý tôi! Hắn lại ———"
"Vị kia không phải Hàn Tổng Tài sao?" Trên ghế sa lon bên cạnh, hai người khách ngồi nhìn Hàn Văn Hạo trò chuyện ở đầu kia, mỉm cười nói: "Thật hâm mộ a, lần này một nhóm cô gái tiếp rượu, ai cũng là báu vật, Lưu đổng đem người đẹp nhất đưa cho Hàn Văn Hạo, nghe nói tối nay ba người cùng nhau hầu hạ người đàn ông kia! Aiz, chỉ có Hàn Văn Hạo mới đủ tư các hưởng thụ a ———"
Thần trí Hạ Tuyết mơ hồ, nhìn cô gái Russia phía trước đang múa may thân thể, bộ ngực đầy đặn, eo thon, ánh mắt của cô càng lúc càng híp lại thành một đường.
"Đều là giả mà! Cô nghe được đều là giả! Tôi đi chào hỏi anh trai!" Hàn Văn Vũ lập tức lo lắng đứng lên! !
"Không cần anh đi! ! Hắn cũng nói không cần tôi nữa! Còn đi tự tìm mất mặt làm gì?" Hạ Tuyết tức giận đến cả người phát run, kéo Hàn Văn Vũ về, cũng đã nhìn thấy sân khấu tối sầm lại, “Hồ thiên nga” đã biểu diễn xong, bây giờ là lúc khách quý tự do giải trí, bình thường có khách quý tiến lên khảy một bài đàn, hoặc có người biểu diễn một ca khúc cho người yêu, bên tổ diễn kịch Lý Đạo diễn có hai nữ diễn viên, Tô Tô đột nhiên để quả táo xuống, giống như đang lấy lòng nói với đạo diễn: "Đạo diễn! ! Tôi biểu diễn một ca khúc cho ngài được chứ?"
"Tốt ———" Mọi người cùng nhau vỗ tay hoan nghênh ———
"Chậm đã!" Hạ Tuyết lạnh lùng ngồi trên ghế sa lon, ôm vai ngăn cản!
Tô Tô và mọi người ngạc nhiên nhìn Hạ Tuyết.
"Để tôi hát tặng một bài đi!" Hạ Tuyết đột nhiên lạnh lùng nhướng mày, khiêu khích nói.
Ánh đèn toàn trường tối sầm lại, tất cả đều yên lặng, chợt có mấy nam sĩ khách quý nói nhỏ với nhau, Hàn Văn Hạo nhớ đến tình hình khởi công dự án khách sạn thế giới, muốn nói một chút vấn đề chi tiết với Lưu đổng, lại nghe bên cạnh có người mỉm cười nói: "Ơ? Nghe nói một chút nữa ảnh hậu Hạ Tuyết biểu diễn, tặng cho tổ diễn kịch ——— Đây không phải là người mà Hàn Tổng Tài đã từng yêu sao ?"
Hàn Văn Hạo sững sờ, đang cầm ly rượu đỏ, quay đầu nhìn về phía sàn nhảy, bóng người uyển chuyển đứng trong bóng tối, theo ánh đèn chợt lóe, phong hoa tuyệt đẹp đứng trong cánh hoa hồng bay bay giữa sàn nhảy, thậm chí cả sân khấu tràn ngập những cánh hoa nhỏ chập chờn bay bay, một điệu nhạc nhẹ nhàng từ phía sau sân khấu vang lên, toàn trường cùng nhìn Hạ Tuyết, cũng không khỏi cười vui.
Tổ diễn kịch xôn xao vỗ tay!
Hạ Tuyết theo tiếng nhạc, hai tay vịn Microphone đứng, có chút phong tình mở miệng biểu diễn : "Tình yêu ——— cũng chỉ là một trò chơi phổ biến, tuyệt không ly kỳ, đàn ông cũng chỉ là một món đồ tiêu khiển ? Có gì đặc biệt hơn người đâu ?"
Hàn Văn Hạo đang cầm ly rượu đỏ, sắc mặt tối tăm nhìn Hạ Tuyết giống như cô gái xinh đẹp dậy thì thập niên 70, phong tình quyến rũ, hai tay vịn Microphone, bài hát này cất lên thì chung quanh đột nhiên xuất hiện rất nhiều vũ công mặc sườn xám màu đỏ, cầm quạt lông đứng ở sau lưng Hạ Tuyết, múa phất phới, lâu lâu còn nhẹ phe phẩy cây quạt, nhìn người tổ diễn kịch, đôi mắt lúng luyến quyến rũ!
Hàn Văn Vũ và mọi người cùng nhao nhao vỗ tay!
Hàn Văn Hạo tức giận nhìn chằm chằm em trai, tên này ăn cây táo, rào cây sung!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.