Chương trước
Chương sau

Daniel nhanh chóng từ phòng tổng thống đi ra, vừa đi vừa cài cúc áo âu phục màu bạc, khẩn cấp hỏi Sophie: "Khách sạn Princeton có gia tăng số người chết hay không?"
Sophie vội vàng theo sau, nhìn Daniel nhanh chóng nói: "Tạm thời chưa có, nhưng có một người đàn ông đã hơn bốn mươi tuổi, ở trong phòng săn sóc đặc biệt, vẫn còn hôn mê bất tỉnh, vợ của hắn đã ba lần ngất xỉu, người trong nhà và các thân nhân của người chết đang ở trước cửa chính của Hàn thị, giương cờ kêu to công ty Hàn thị làm công trình bã đậu, không có tình người!"
Daniel vừa im lặng nghe, không đợi Mặc Nhã mở cửa, hắn đã tự mình kéo cửa phòng ra, oanh một tiếng, tiếng mưa to ào ào, đập vào mặt, một cơn gió lạnh thấu xương, xẹt qua khuôn mặt, sắc bén giống như đao nhọn, hắn nghiêm mặt, đón mưa to, đi về phía bên trong xe, vừa ngồi xuống, điện thoại di động cũng đã vang lên, là điện thoại của phòng thư ký, Tổng Tài Hàn thị muốn triệu tập hội nghị khẩn cấp, mời cổ đông lớn nhất tham gia!
Daniel mặt lạnh nói: "Biết rồi!"
Xe nhanh chóng lao thẳng về phía trước !
Sophie ngồi bên cạnh Daniel, tùy ý phát ra một câu hơi buồn bực, nói: "Gần đây rất nhiều chuyện, đầu tiên là sự kiện CD của Hạ tiểu thư, rồi đến Tiểu Chủ Nhân bị bắt cóc, buổi chiều tôi đến phòng tổng thống, còn nghe Mặc Nhã nhỏ giọng nói với Hạo Vũ, chuyện Hàn Tổng Tài trúng đạn ——"
Daniel lập tức quay đầu nhìn Sophie hỏi: "Cô nói cái gì? Hàn Tổng Tài trúng đạn? Xảy ra khi nào?"
"Ngài không biết? Tôi cho là ngài biết, nhưng chưa nói —— Tôi xem Mặc Nhã và Hạo Vũ, lúc hai người trao đổi thần bí khác thường, nên tôi không nhiều lời —— " Sophie có chút lo lắng mình lỡ lời.
Daniel không lên tiếng, lập tức cầm điện thoại lên, gọi cho Mặc Nhã, hỏi: "Mặc Nhã"
"Dạ! Chủ nhân!" Mặc Nhã đang ngủ, giọng nói có vẻ không tập trung.
"Hàn Tổng Tài trúng đạn? Bị thương ở đâu ?" Daniel nhanh chóng hỏi.
Mặc Nhã không dám lên tiếng, bởi vì Hàn Văn Hạo đã căn dặn mọi người, không được nói chuyện hắn trúng đạn!
Nói!" Daniel chỉ là nhàn nhạt hỏi.
"Vâng ! Trúng đạn vai phải, không tổn thương đến gân cốt, không đáng ngại, nhưng nhất định phải điều dưỡng tốt một thời gian —— " Mặc Nhã bất đắc dĩ, nói.
Ánh mắt Daniel sáng lên!
Tối nay tập đoàn Hàn thị đèn đuốc sáng rực!
Thư ký đứng tại đại sảnh lầu một, nghênh đón tất cả chủ đầu tư dự án khách sạn thế giới gồm Kỹ Sư, đoàn cổ đông, Hội Đồng Quản Trị đến tham dự buổi họp, mọi người nhanh bước đi vào đại sảnh hội nghị, vừa ngồi xuống, đã nhìn thấy Hàn Văn Hạo cùng giám sát công trình, cổ đông lớn nhất, Tổng giám đốc tập đoàn Toàn Cầu Daniel cùng đi vào phòng hội nghị, cùng ngồi vị trí chủ tọa, chờ nghe báo cáo!
Vấn đề rất nhanh được đưa ra! !
Hàn Văn Hạo và Daniel cùng ngẩng đầu chăm chú nhìn trong video, tất cả vật liệu xây dựng khách sạn và hợp đồng mua bán phơi bày, có người ở giữa trục lợi, thực sự, bên giám sát và bên thu mua cùng nhau bắt tay mua nguyên vật liệu kém chất lượng, dẫn đến xảy ra thảm kịch lần này, ánh mắt tàn nhẫn của Hàn Văn Hạo chợt lóe, ngẩng đầu lên nhìn đám lãnh đạo đứng đầu của dự án khách sạn thế giới dưới khán đài, tức giận nói: "Dự án này, số người tham gia gồm có 13.000 người! Liên quan tới gần 1.000 tỷ vốn lưu động! 1.000 tỉ, các người có biết khái niệm đó là gì không? ! Đó là một con số đáng sợ, trong nháy mắt bởi vì sự tham nhũng của các người, tảng băng ngầm tham nhũng, sẽ đem tất cả phá hủy trong chốc lát! Xem như hôm nay các người cho tôi chín cái mạng cũng không đủ bồi thường cho người chết và tất cả mọi thứ! ! Trong các người có ai dám làm chuyện như vậy? Các người, ai có thể nói cho tôi biết, chuyện này làm sao để khắc phục? Sáng mai mặt trời mọc, ánh mắt toàn thế giới sẽ tập trung trên người của Hàn Văn Hạo tôi! Một mình tôi chống đỡ tất cả, những người chết, có thể sống lại sao? Người chơi cổ phiếu mất lòng tin, có thể trở lại sao? Các người thật sự làm cho tôi có thể mất mạng!"
Daniel không lên tiếng, vẫn im lặng nghe!
Hàn Văn Hạo bị chọc giận, nhìn tất cả mọi người, giận dữ nói: "Hàn Văn Hạo tôi ngã xuống, tất cả mọi thứ cũng theo tôi trôi theo dòng nước, các người có thể an ổn sống không? Tôi đã từng ỗi người sáng tạo huy hoàng, trong nháy mắt hóa thành bọt nước! Đây chính là kết quả các người mong muốn sao ?"
Phòng hội nghị gần ngàn người cao tầng, không dám lên tiếng !
Daniel không lên tiếng, đã vài đêm chưa ngủ, hắn nhàn nhạt liếc nhìn trên tài liệu truyền tới hơn 10 người công nhân bị thương tật, còn có báo cáo dự tính tổn thất, cuối cùng hắn nhàn nhạt mở miệng: "Xây dựng chính là như vậy! Nếu có một chỗ bị phá hổng, chúng ta sẽ phải khắc phục, mặc dù có thể sẽ bỏ ra nhiều hơn trước kia, nhưng chúng ta có thể lợi dụng chuyện sụp đổ cao ốc lần này, để cho tất cả được phơi bày!"
Mọi người ngẩng đầu nhìn hắn.
Hàn Văn Hạo cũng quay đầu nhìn hắn.
Lúc Daniel tới, ở trên xe đã làm một phần ghi chép báo cáo, bảo Sophie lập tức đưa vào máy vi tính, phát ra giữa màn hình video lớn nhất trong phòng hội nghị, hắn nhìn tất cả mọi người nói: "Là chủ giám sát, tôi đã thẩm tra qua đám người kiến trúc sư, kỹ sư xây dựng, hành chính quản trị trong công ty Hàn thị, và vật liệu xây dựng liên quan, là tốt nhất không thể nghi ngờ, hơn nữa tầng tầng giám sát nghiêm cẩn, lần này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chúng ta có thể mở cuộc họp báo, đem tất cả số liệu công khai trước mặt mọi người! !"
Hàn Văn Hạo lại đưa ra một nghi vấn, nhìn Daniel nói: "Nếu như vậy, có thể làm cho người ta cảm thấy Hàn thị mượn cơ hội để quảng cáo hay không?"
Daniel mỉm cười nhìn về phía Hàn Văn Hạo nói: "Hàn Tổng Tài làm việc —— Từ trước đến giờ cũng một mình che chắn gió bão, gánh chịu tất cả! đôi khi dùng biện pháp này, cũng không nhất định chính xác —— "
Rốt cuộc Hàn Văn Hạo chăm chú nhìn Daniel.
Bởi vì cao ốc khách sạn sụp đổ, tối nay các đài truyền thông và Đài Truyền Hình xôn xao chạy tới trước cửa chính công ty Hàn thị, hỏi thăm đầu đuôi tin tức có liên quan sự kiện sụp đổ cao ốc, Hàn Văn Hạo mặc áo sơ mi đen và âu phục đen, vạt áo trước cài bông hoa bằng tơ tằm, đứng trước cửa sổ sát đất phòng Tổng Tài, chờ cho tất cả chuẩn bị sẵn sàng, lập tức tiến về phía trước tòa nhà sụp đổ gặp người thân của nạn nhân, tự mình nhận lỗi!
Tả An Na hoảng sợ đến sắc mặt trắng bệch, đứng ở sau lưng Hàn Văn Hạo, nhìn bóng lưng cao lớn của hắn, bộ dáng cương quyết gánh chịu tất cả, trong lòng không khỏi đau nhói.
Daniel nhanh chóng đi vào phòng Tổng Tài, nhìn Hàn Văn Hạo, hỏi: "Hàn Tổng Tài, thương thế của anh thế nào?"
Ánh mắt Hàn Văn Hạo chợt lóe, nhìn mưa bay ngoài cửa sổ, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Không có gì đáng ngại!"
Daniel chậm rãi đi đến bên cạnh hắn, nhìn mưa rơi rụng bên ngoài cửa sổ, nói: "Anh thật sự quyết định đi một mình ?"
"Đây là chuyện của Hàn thị tôi ——" Hàn Văn Hạo trầm giọng nói.
"Sự kiện lần này, tôi phát hiện ra một chuyện rất thú vị —— " Daniel nhớ lại lúc mình tranh thủ kiểm tra tài liệu.
Hàn Văn Hạo lập tức quay đầu nhìn hắn.
Daniel cũng quay đầu nhìn hắn nói: "Sự kiện sụp đổ lần này, một kỹ sư xây dựng đã tham nhũng và ngày hôm qua, chúng tôi đã nắm được chứng cứ hắn đã từng bí mật qua lại với cổ đông Yamamoto cài vào —— "
Hàn Văn Hạo khiếp sợ nhìn về phía Daniel.
Sắc mặt của Daniel trầm trọng nhìn mưa bay tán loạn phía ngoài cửa sổ, nói: "Mặc kệ mọi chuyện có trùng hợp hay không, nhưng có lẽ —— Chiến tranh còn chưa có kết thúc —— "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.