Không có tiền? Hắn không có tiền? Chuyện cười! ! Hắn có rất nhiều tiền tỷ, hắn chỉ không có 20 đồng mà thôi!
Nhưng vì nguyên nhân này, hắn bị con gái đuổi ra cửa!
"Tôi ở lại một chút nữa!" Hàn Văn Hạo đứng trước cửa phòng, nhìn vào, Hạ Tuyết đang nằm trên giường, đắp chăn cũng không thèm nhìn hắn, hắn lập tức muốn tiến vào, lại thấy con gái không ngừng đẩy mình đi ra ngoài nói: "Chú đi cho cháu á! ! Đi! ! Chú không có tiền đứng ở đây làm gì? Trứng cá cũng không phải chú mua!"
"Cháu còn như vậy, lần sau tôi không ôm cháu đi mua trứng cá ! Tôi để cho cháu đi một mình!" Hàn Văn Hạo cố ý nói xong, thừa dịp, hơi đẩy con gái ra, đi tới bên giường, ngồi xuống nhìn Hạ Tuyết cố ý nằm trên giường, nhắm mắt lại, hắn không yên tâm, vươn tay sờ lên trán Hạ Tuyết . . . . . .
"Cút" Hạ Tuyết lập tức vươn tay, đẩy tay của hắn, lạnh lùng nói!
"Lớn bảo biến, nhỏ bảo cút!" Hàn Văn Hạo phát hiện hai mẹ con này trời sanh là khắc tinh của mình, nhưng hắn vẫn đưa tay đặt lên trán Hạ Tuyết, thăm dò nhiệt độ, cảm thấy hoàn toàn mát lạnh, hắn cúi đầu liếc mắt nhìn khuôn mặt của Hạ Tuyết dính vào trên gối đầu, mặc dù sắc mặt tái nhợt nhưng lại rất mềm mại, con ngươi hắn đảo một vòng, rồi quay đầu nhìn con gái nói: "Lúc nảy tôi đi tới cửa, nhìn thấy có một bạn nhỏ rất đẹp trai, tuổi cháu còn nhỏ như vậy, đi học người ta nói yêu thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276292/chuong-404.html