Hạ Tuyết chậm rãi đi trở về, vẻ mặt bình tĩnh ngồi trở lại ghế sa lon, nhìn ánh đèn màu xanh dương trên sàn nhảy, trong lòng của cô không khỏi đau xót, lại cúi đầu, hai mắt đỏ bừng. . . . . .
"Anh cả. . . . . ." Hàn Văn Kiệt nhìn thấy anh hai tức giận đi về phía Hạ Tuyết, kêu nhỏ anh cả.
Hàn Văn Hạo quay đầu, trừng mắt nhìn em trai! !
Hàn Văn Kiệt thấy ánh mắt anh cả như vậy, hắn không lên tiếng nữa, cúi đầu xoay người rời đi. . . . . .
Hàn Văn Hạo ngẩng mặt nhìn một vòng tất cả mọi người trong sàn nhảy, mỗi người dáng vẻ khác nhau, cười nhỏ, cúi đầu nói nhỏ, thần bí mỉm cười, tay nâng ly rượu đỏ, lộ ra nụ cười kinh ngạc, hắn từng bước, từng bước nhìn, từng bước từng bước xem kỹ, khi con ngươi đảo đến lối vào trong đại sảnh tiệc lại thấy một bóng dáng quen thuộc đứng ở cửa sảnh, hắn khẽ cau mày, ánh mắt ngưng tụ, nhìn Dạ Thiên Thiên tối nay mặc váy dài màu trắng, búi tóc cắm một con bươm bướm bằng ngọc, kéo cánh tay một nam sĩ bên cạnh, dùng thói quen lặng lẽ đi vào đại sảnh bữa tiệc, khi cô đi vào trong đại sảnh, nhìn thấy Hàn Văn Hạo đang đứng một bên, nhìn mình, sắc mặt của cô cũng bình tĩnh nhìn hắn, nhưng ánh mắt hơi chớp một cái, mỉm cười. . . . . .
Hàn Văn Hạo không lên tiếng, cất hoa tai ngọc trai, hắn biết Dạ Thiên Thiên sẽ đi tới bên mình, quả nhiên, Dạ Thiên Thiên nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276277/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.