Sáng sớm!
Sương mù vẫn chưa tan đi, không khí vẫn còn mông lung, mờmịt, ánh lửa bùng lên sáng rực.
Trước ăn nhà nhỏ, ấy con gà àu trắng, àu đen đi ại kiếm ăn khắpơi, mấy on cọp con uộn thành uả cầu hỏ, chơi đùa với hau mà chỉó bọn chúng ới hiểu được, ất vui vẻ………. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
Khói nếp lượn lờ bay lên quyện vào trong làn sương mù, bay đi xa.
Trong hòng bếp, iếng củi đốt chi hi, cũng hông phá ỡ giờ hắc nàyên tĩnh ày.
Trong ay Trần ão cầm ột cây ủi, chậm ãi đi ra, hả vào rước mộtọc gỗ lớn, sau đó cầm cây búa, phanh một một tiếng, chém câycủi thành hai nửa, cẩn thận nhìn trước sân, dựa vào bên phải gianphòng kia, khẽ cười một tiếng.
Một con sóc nhỏ ôm một quả thông, cất tiếng kêu "chi chi", lắclắc cái mông, nhanh nhẹn trèo leo lên cửa sổ, mắt to tròn nhìnchằm chằm người bên trong phòng trông rất tức cười ………
Hạ Tuyết ôm chăn, ngủ ngon lành, thậm chí lật người lại, đưalưng về phía cửa sổ, tiếp tục ngủ.
Nơi xa xa truyền đến tiếng kêu của một loại động vật
Cô nhíu mày, đôi mắt buồn ngủ vẫn nhắm thật chặt, nhưng ýthức dần dần bình tĩnh, trong đầu dần dần nhớ lại nụ hôn đêmqua, kéo dài thật lâu, sau đó Hàn Văn Hạo ôm lấy cô ngủ, nhưng thật lâu, thật lâu cô cũng không thể ngủ, vẫn trừng tròng mắt, đầuóc hoàn toàn trống rỗng, không biết nhìn cái gì, nhưng dần dần, cô nằm trong ngực Hàn Văn Hạo ngủ thiếp đi …….
Cô đột nhiên mở mắt, lập tức xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276247/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.