Sáng sớm.
Sau khi thức dậy, Daniel mặc áo sơ mi kẻ sọc đen trắng, quần tây màu đen, đi vào trong phòng của Hi Văn, nhìn ình hình ủa con bé, hấy tiểu ha đầu ia mặc một đầm dài ằng lụa ỏng màu rắng, ngồi rước dương ầm, đưa ưng về hía ánh ặt trời, đôi mắt o ngây thơ hìn chằm hằm đàn iano, trên huôn mặt hỏ nhắn ó chút mờ ịt. Daniel ỳ quái, ững sờ, ới đến au lưng Hi ăn, vươn ay nhẹ nhàngôm vai của ô bé, cằm ựa vào rên bả ai nho nhỏ ủa Hi Văn, ỉm cười ê người, ỏi: "Bảo ối, what"s rong?
Hi Văn chỉ lắc đầu một cái
"Nhớ mẹ? " Daniel trầm giọng hỏi.
"Con mới không muốn mẹ". Cô bé Hi Văn bĩu môi nói.
"Vậy có chuyện gì sao? " Daniel kỳ quái ngồi trên ghế, lưng dựa vào sau đàn Piano đen trắng, hiếm thấy cô bé Hi Văn có tâm trạng không vui, hắn nhướng mày, hắn cư xử với Hi Văn giốngnhư hai người bạn, có thể hiểu suy nghĩ của đối phương, nhưng kể từ sau khi nha đầu này về nước, có biểu hiện không bìnhthường, hắn thở khẽ dài, hơi do dự, nhìn cô bé Hi Văn hỏi: "Nóicho PAPA biết, con xảy ra chuyện gì? từ sau khi về nước, con trở nên không bình thường, có phải không thích ứng cuộc sống trongnước, hay là nhớ nước Pháp rồi?".
"PAPA! " Hi Văn đột nhiên ngẩng đầu nhìn Daniel hỏi: "Nếu như cha của con đột nhiên xuất hiện, con có thể thích hắn không?".
Daniel nghe xong, ánh mắt hắn hơi chớp một cái, suy nghĩ nhữnglời này một chút, ngồi thẳng người, nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276214/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.