Hôm nay gió biển không lớn!
Biển gợn sóng, bầu trời và mặt biển đều mờ mịt, như cuộc đời người. . . . . .
Cẩn Nhu ngồi trên ghế sa lon, nhìn Daniel ưu nhã ngồi trên ghế sa lon, cầm con dao sắc bén lúc nảy cẩn thận đặt trái Sakya lên một đĩa nhỏ, sau khi gọt vỏ, tỉ mỉ cắt Sakya thành từng miếng hình tam giác, đặt vào một đĩa bằng sứ men xanh vô cùng ngay ngắn. . . . . .
"Daniel tiên sinh nhất định rất biết hưởng thụ cuộc sống. . . . . ." Cẩn Nhu mỉm cười nhìn Daniel nói.
Daniel đột nhiên cười một tiếng nói: "Từ trong cuộc sống, nhất định phải biết hưởng thụ, mới có sức để đi tiếp. . . . . ."
"Hạ Tuyết cũng chịu ảnh hưởng của anh sao?" Cẩn Nhu hỏi.
Daniel vừa cắt Sakya vừa nói: "Cách nhìn cuộc sống của tôi và cô ấy không giống nhau. . . . . . Nhưng tôi không can thiệp vào cuộc sống của cô ấy . . . . . . Tôi tôn trọng bất kỳ ý tưởng gì của cô ấy".
"Thật sự anh là một người rất lịch sự, nếu ai ở cùng một chỗ với anh, sẽ rất hạnh phúc !" Cẩn Nhu thật lòng nói.
Daniel chỉ nhàn nhạt cười, cắt hết trái sakya xong, cầm lên cái nĩa nhỏ bằng vàng ròng, xiên một miếng nhỏ, đưa cho Cẩn Nhu nói: "Ăn đi. . . . . ."
Cẩn Nhu mỉm cười vươn tay, đưa tay trùm lên mu bàn tay của hắn, nhẹ nhàng đẩy ra trước mặt của hắn, nói: "Tôi rất thích ăn Sakya, trước kia mẹ tôi cũng giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276181/chuong-293.html