Hàn Văn Hạo tức giận nhìn cô, do dự một lúc, vẫn vươn tay, nhận lấy ly cà phê kia, sau đó đặt ở trước mặt, nhìn một ly nước đen thui, cảm giác không vui tràn lên não, hắn ngẩng đầu, tức giận nhìn Hạ Tuyết! !
Hạ Tuyết cũng nhíu mày nhìn hắn cười nói: "Uống đi...!!! !"
"Cô nói cho tôi biết, cô làm thế nào biết tôi không uống đồ đắng ?" Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết hỏi.
Hạ Tuyết mỉm cười nói: "Bởi vì đêm hôm đó. . . . . . là đêm mưa, tôi đến đưa cho anh kẹp cravate, lúc tôi đứng chờ anh, nghe cô thư ký nhỏ của anh nói không có đường rồi, cô ấy nói anh không thích uống đắng, mọi thứ đắng đều không thích !"
Hàn Văn Hạo đang cầm ly cà phê nhìn Hạ Tuyết, chợt nhíu mày nói: "Cho nên. . . . . . cô nhớ?"
Hạ Tuyết nhún nhún vai, cười như không cười nói: "Không có cách nào không nhớ! ! Khi đó tôi nghe được tin này, tôi có một chút vui vẻ, suy nghĩ sau này có cơ hội nấu cơm cho anh, sẽ chuẩn bị xào 1 tấn khổ qua cho anh, lại thêm 1 tấn Hoàng Liên cho anh ăn!"
Hàn Văn Hạo nhìn cô, nhướng mày, chỉ đành phải thở dài, nín thở cầm ly cà phê uống một hơi cạn sạch, nhất thời nghe đắng nghét, làm cho hắn vô cùng buồn nôn, cuối cùng, hắn có cảm giác khó chịu, nhanh chóng từ trong tây trang rút tiền ra, để lên bàn giấy tính tiền, vội vã kéo tay Hạ Tuyết, dắt cô đi ra ngoài. . . . . .
Hạ Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276175/chuong-287.html