"Hi Văn! !" Daniel lập tức nghiêm mặt nhìn cô bé Hi Văn, dạy dỗ nói: "Không thể không có lễ phép như vậy! Con có biết quý trọng tâm ý của chú sao?"
Hạ Tuyết cũng nhịn không được giơ chân, đá lên mông con gái, nói: "Con nổi điên a! Càng lớn càng hư à ! Người ta tặng quà cho con! Con không biết nói lời cảm ơn sao?"
Cô bé Hi Văn lại thờ ơ ôm vai nhìn Hàn Văn Hạo, cất giọng trong vắt nói: "Lần sau, khi chú muốn tặng quà cho cháu, xin báo trước cho cháu biết một tiếng! Bởi vì không phải quà tặng của ai, cháu cũng nhận ! !"
Hàn Văn Hạo nhìn con gái chằm chằm!
"Hi Văn! !" Daniel lập tức bước tới trước mặt cô bé Hi Văn, nắm chặt hai tay của cô bé, nghiêm mặt nói: "Bảo bối! Papa không biết hôm nay tâm tình của con tại sao không tốt, nhưng con nhất định phải xin lỗi với chú! vì hôm nay con làm sai rồi ! !"
"Con không muốn! !" Hi Văn ôm vai quay đầu đi!
Hạ Tuyết liếc mắt nhìn Hàn Văn Hạo đang nhìn con gái chằm chằm, ánh mắt bình tĩnh, trong lòng của cô không khỏi căng thẳng, sau đó cũng ngồi xổm xuống trước mặt con gái, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Này! Con đừng nổi điên a! Con không biết, mỗi ngày mẹ hi vọng có thể nhận được quà tặng bao nhiêu a? Bây giờ có phải con cảm thấy mình là công chúa, có thể kiêu ngạo mắng chửi người khác phải không? Hắn là chú con, chú tặng giường công chúa nhỏ cho con! Con không thể không có lễ phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276163/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.