"Trương. . . . . . Trương. . . . . . Trương Đạo diễn. . . . . . Ông đến đây có việc a?" Hàn Văn Vũ khẩn trương cười nói với Trương Kính Trung.
Hạ Tuyết hoảng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. . . . . .
Trương Kính Trung khẽ nhếch môi cười nói: "Vừa rồi dường như tôi nghe được tiếng kêu của mấy con dê nhà tôi, cho nên tới đây xem thử. . . . . ."
"Dê?" Hàn Văn Vũ nhướng mày, cười nói: "Nhà của chúng tôi làm sao có thể có dê? Chúng tôi cũng không thích ăn thịt dê!"
"Tôi cũng không nói nhà của cậu có dê, càng không nói cậu thích ăn thịt dê hay cậu muốn làm thịt!" Trương Kính Trung mỉm cười nói.
Hai mắt Hạ Tuyết đảo qua một vòng, đột nhiên lanh trí đi tới trước mặt Trương Đạo diễn nói: "Trương Đạo diễn, ông vào nhà ngồi một chút . . . . . Hôm nay, tôi làm món ăn rất ngon. . . . ."
Vẻ mặt Hàn Văn Vũ bắt đầu khẩn trương vặn vẹo, nhìn cô nhóc điên này!
"Không được, không được. . . . . . Cám ơn hai người. . . . . . Tôi đi dọc theo chân núi một chút, xem có thể mấy con dê đã về đến nhà hay không……" Trương Kính Trung mỉm cười nói xong, hai tay chắp sau lưng, đi bộ về phía trước!
Hàn Văn Vũ và Hạ Tuyết lập tức chạy ào vào vườn hoa nhỏ, vòng ra phía sau vườn hoa, lập tức nhìn thấy mấy con dê kia trong rào chắn đang khoan khoái ngủ. . . . . . Hạ Tuyết nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276040/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.