Chương 132A:
"Không có? Cô rõ ràng đã nghĩ như vậy! ! Nếu không phải vì cô, tôi cũng sẽ không làm như vậy!" Hàn Văn Hạo tức giận nói.
"Chậc!" Hạ Tuyết rất khinh bỉ nhìn hắn nói: "Ý của anh là, anh vẫn còn xử nam! ?"
Hàn Văn Hạo tức giận vặn chặt cánh tay của nàng, nói: "Cứu cô, mà cô vẫn còn không chịu thua?"
"Cũng không phải tôi muốn lên nhà anh !" Hạ Tuyết quả thực không muốn mắc nợ, Thượng Đế ơi, hãy bảo vệ con, người ta đưa cho nàng bánh ngọt, dạy nàng khiêu vũ, cho nàng ước nguyện, nàng cũng quên hết ...........
Hàn Văn Hạo tức giận nói: "Xem ra, cô có bệnh hay quên thực lớn! để tôi nhắc nhở cô!"
Hắn nói xong, đột nhiên cúi đầu xuống, hôn mạnh lên đôi môi đỏ mọng của Hạ Tuyết, thậm chí mút làn môi của nàng, giả vờ cắn nhẹ . . . . . .
Hạ Tuyết trừng mắt, biết ý đồ của hắn, muốn lưu lại dấu vết trên môi mình, nàng biết hắn tức giận rồi, nàng nghĩ đến đêm qua hai người ôm chặt nhau khiêu vũ, ăn bánh ngọt, còn thiếu hôn môi, nàng lập tức nắm chặt trên ngực áo Hàn Văn Hạo, nghiêng người tránh thoát nụ hôn của hắn, khẽ gọi: "Tôi nhớ ra rồi! tối hôm qua anh đã cứu tôi, mời tôi ăn bánh ngọt, mời tôi uống rượu, dạy tôi khiêu vũ. . . . . ."
Hàn Văn Hạo chậm rãi nói, vẫn ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng: "Còn gì nữa không?"
Hạ Tuyết nghĩ nghĩ, nhíu mày nói: "Không có a!"
Hàn Văn Hạo lại cúi xuống, mũi chạm nhẹ chóp mũi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276020/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.