Hạ Tuyết nói có chết cũng không chịu đi ăn cơm, nàng nói muốn cùng với bọn Tiểu Thanh ăn cơm hộp, sau đó Hàn Văn Vũ nói, nàng chết cũng phải đi, không được phản kháng, không được phản đối. . . . . . Cho nên nàng đành phải ngây ngốc đứng trước chiếc xe, nhìn Hàn Vũ đang gọi điện thoại cho ai cũng không biết, mặt nàng nhăn nhó, nhìn đồng hồ của mình một chút, đã 11 giờ 35 phút, nàng nhìn thoáng qua cao ốc Thế Kỷ sừng sững, rực rỡ một lần nữa …
Lúc này trên bầu trời lất phất cơn mưa phùn, Hạ Tuyết không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn bông tuyết bay tán loạn đầy trời đến xuất thần, lại nghe được tiếng bước chân nhanh chóng đang đi đến, nàng sững sờ, cũng đã nhìn thấy Hàn Văn Hạo mặc tây phục màu đen, hơi lộ ra vạt áo lụa tơ tằm màu trắng, bên ngoài khoác áo dài tới gối, khí thế mạnh mẽ trong tuyết bay bay bước tới ...
Hạ Tuyết ngây ngốc nhìn hắn. . . . . .
Thái độ của Hàn Văn Hạo lạnh lùng, làm cho người ta không dám đến gần, giống như đóa hoa anh túc, phát ra hấp dẫn trí mạng. . . . . .
Lúc này tuyết rơi xuống càng lớn, bay tán loạn, Hàn Văn Vũ vừa gọi điện thoại, bên cạnh nhìn anh cả một mình đi tới, nói với Hạ Tuyết: "Hạ Tuyết, nhanh lấy cây dù che cho anh cả tôi!"
Hạ Tuyết vừa nghe xong đành phải a một tiếng, từ trong xe, tìm thấy cây dù trong suốt, bước tới chỗ Hàn Văn Hạo. . . . . .
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1275992/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.