“Này … này …Hạ Tuyết, bạn đi đâu vậy?”, Quách Dung chạy ra cửa bệnh viện, đã thấy Hạ Tuyết mặc bộ đồ bệnh nhân bằng vải màu lam, mang đôi dép lê, chạy ra khỏi cổng chính của bệnh viện trong lúc tuyết rơi dày đặc …
Hạ Tuyết không trả lời, hai tay nắm chặt thành quả đấm, nét mặt tràn ngập sự tức giận, nhớ tới khuôn mặt chán ghét của Hàn Văn Hạo, cô lập tức gọi xe taxi ngừng lại, mở cửa xe, ngồi vào liền trong đấy, trầm giọng, hùng hồn nói “Đến tòa nhà Thế Kỷ …”
Tài xế lập tức cho xe chạy về phía trước …
Hạ Tuyết xoay đầu, nhìn ra không gian bị tuyết trắng bao phủ bên ngoài cửa kính, hơi thở dồn dập phà ra thành khói tựa như sương mờ, nhớ lại em mình đang nằm trên giường bệnh ở bệnh viện, những dòng nước mắt ngắn – dài lại không ngừng chảy xuống …
Tòa nhà Thế Kỷ tọa lạc tại trung tâm thành phố, tổng cộng có 107 tầng lầu, là trụ sở chính của tập đoàn tài chính Hàn thị tại Trung Quốc, có bốn cửa ở bốn phía, phía trước cửa đều có chổ dành cho taxi đậu, tầng một là nơi của Tổng giám đốc …
“Tổng giám đốc tới …”, quản lý đại sảnh đột nhiên đứng lên, hô khẽ, tất cả các nhân viên cấp cao của tập đoàn từ các tầng lầu đều xuống đại sảnh, đứng nghiêm trong không gian tuyết rơi trắng xóa, chờ đợi …
Một lúc sau đó, một chiếc Rolls Royce màu lam đi đầu dừng lại trước cửa đại sảnh, một người mặc phục trang tài xế, mang bao tay màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1275934/chuong-46.html