Chương 710
Ngoại trừ tivi cô thường mở mỗi ngày để xem tiến triển của tin tức bên trong.
Cho đến khi nhìn thấy bên trong đã trời yên biển lặng, cô mới dứt khoát rút phích cắm tivi, vùi mình trong bóng tối ba ngày trong căn phòng đóng rèm này.
Ba ngày sau, cuối cùng cửa phòng cũng vang lên tiếng gõ cửa như đánh trống.
“Ôn Hủ Hủ! Cô mở cửa ra cho tôi! Nếu không mở nữa thì ông đây sẽ đá cửa vào đấy!”
“…”
Ôn Hủ Hủ quấn chặt mình trong chăn nằm trên giường, trở mình xem như không nghe thấy.
Thế là cuối cùng cánh cửa này thật sự bị người ta đá mở ra từ bên ngoài.
“Đệch!”
Khoảnh khắc cánh cửa bị đá tung ra, người này nhìn thấy bên ngoài bầu trời trong xanh còn bên trong lại tối đen như mực, anh ta giật mình đổ mồ hôi lạnh ngay tại chỗ.
Đồ ngốc này, chắc sẽ không thật sự xảy ra chuyện đấy chứ?
Trì Úc lập tức chạy vào, vừa mở tất cả đèn lên vừa hét lớn: “Đồ ngốc? Cô ở đâu? Cô mau ra đây, có phải cô chết rồi không?”
Ôn Hủ Hủ: “…”
“Đệch, hóa ra cô ở đây à, mẹ nó suýt nữa cô làm tôi sợ muốn chết!” Cuối cùng Trì Úc phát hiện ra ngọn đồi nhỏ trên giường, liền vui mừng khôn xiết chạy vào.
Ôn Hủ Hủ hoàn toàn không muốn quan tâm đến anh ta.
Cô trở mình, quấn chăn quanh người, mệt mỏi mắng: “Anh đến làm gì? Cút ra ngoài!”
Trì Úc: “…”
Anh ta chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/3331945/chuong-706.html