Chương 622
Nhưng Ôn Hủ Hủ luôn cảm thấy không thể tiếp nhận được chuyện này.
Không phải vì tên súc sinh kia không đáng chết, mà là vì người đàn ông này quá bình thản với việc giết người, vẻ mặt hắn không chút thay đổi, giống như mình chỉ vừa giết một con gà vịt gì đó thôi vậy.
Trong đầu Ôn Hủ Hủ đột nhiên lóe lên hai cảnh đẫm máu khi còn nhỏ mình đã từng thấy qua.
”Được rồi, nếu không còn chuyện gì nữa thì ngủ sớm đi.”
Lúc này tâm trạng Hoắc Tư Tước vẫn khá tốt, sau khi thấy Ôn Hủ Hủ không phản đối, hắn nói một câu rồi chuẩn bị rời đi.
Ôn Hủ Hủ gật đầu, cô cúi người định nhặt tờ giấy trên mặt đất, nhưng không ngờ lại tác động đến vết thương trên người, cảm giác đau đớn lập tức truyền đến, cô không nhịn được mà rên một tiếng.
”Sao vậy?”
Cô vừa phát ra âm thanh người đàn ông đã đi đến cầu thang lại quay đầu.
Sắc mặt Ôn Hủ Hủ vội vàng thay đổi, cô làm như không có chuyện gì: ”Không sao không sao, nhặt giấy mà thôi, anh về ngủ đi, ngày mai còn phải đi làm nữa.”
Cô cũng không muốn để người đàn ông này thấy dáng vẻ bị thương của mình, dựa vào cái miệng ác độc của hắn, kiểu gì hắn cũng sẽ quở trách cô, nói cô vô dụng.
Nhưng sau khi nghe xong, người đàn ông đột nhiên đứng đó nheo mắt lại, đôi mắt có cảm xúc gì đó khác lạ: ”Không sao?”
Ôn Hủ Hủ: ”Hả?”
Một giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/3317267/chuong-618.html