Chương 73
Hoắc Dận cũng đành phải đồng ý với những luận điểm mà Mặc Bảo đưa ra. Nhưng sau khi đồng ý, cậu bé bỗng nghe thấy tiếng Ôn Hủ Hủ đang xào rau trong bếp, Hoắc Dận liền nhớ tới những món ăn cậu đã được ăn thử hôm nay mà trước giờ cậu chưa từng được ăn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Hoắc Dận lập tức lại u ám.
“Nếu chúng ta là song sinh, vậy…… Tại sao dì ấy cần cậu mà không cần tôi? Chẳng phải ba từng nói mẹ tôi đã chết rồi sao!”
“Hả?”
Lần này đến lượt Mặc Bảo ở đầu dây bên kia hóa mù mịt.
Gọi dì, ý thằng nhóc này là đang nói mẹ phải không? Nó đang trách mẹ tại sao lại không chết?!
Mặc Mặc nổi giận: “Cậu tin lời nói dối của ba cậu nói sao? Nếu như vậy mẹ nói với tôi và Nhược Nhược là ba đã chết thì ba có chết chưa?”
Hoắc Dận: “……”
Hoắc Dận không thể nói gì thêm, trầm mặc suy nghĩ về câu nói của Mặc Bảo.
Tại sao người lớn đều xấu xa như vậy?
“Hoắc Dận, chuyện của người lớn rất phức tạp, chúng ta là trẻ con sẽ không thể nào hiểu hết được, vì thế tiếp theo chúng ta cần phải cùng nhau làm rõ rốt cuộc hai người bọn họ đã xảy ra chuyện gì?”
Đó mới là mục đích thực sự khi Mặc Bảo gọi cho Hoắc Dận.
Nghe xong Hoắc Dận đồng ý với quan điểm này của Mặc Bảo.
“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Làm thế nào để tìm hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2951908/chuong-73.html