Chương trước
Chương sau


Chương 94

Nhưng mà, hắn thốt ra những lời gì? Người tình nào? Đó cũng chỉ là một người bạn của cô thôi!!!

Ôn Hủ Hủ tức giận: “Đúng, tối hôm qua tôi quả thật đi ra ngoài với một người bạn. Nhưng Hoắc Tư Tước, anh nên chú ý cách dùng từ của mình, đó chỉ là bạn của tôi không phải người tình?

Hoắc Tư Tước tiếp tục mỉa mai: “Ôn Hủ Hủ, cô đã từng thấy người phụ nữ đứng đắn nào mà đêm hôm khuya khoắt chạy ra ngoài cùng một người đàn ông không?”

Ôn Hủ Hủ tức đến mức sắp nổ tung!

“Lúc trước vào đúng thời điểm tôi mang thai anh mang theo con đàn bà đê tiện kia nghênh ngang trở về thế lúc đó các người có ý gì?

“!!!!”

Lời này quá độc ác!

Ôn Hủ Hủ nhìn thấy người đàn ông trước mắt, bị cô làm cho tức giận đến mức khuôn mặt có chút méo mó hung hăng vung tay về phía má cô.

Thoáng chốc, Ôn Hủ Hủ bị dọa đến choáng váng không dám đụng đậy.

May mắn lúc này, trợ lý Tiểu Lâm vừa đi tới, chứng kiến một màn này lập tức hoảng hốt chạy tới hét to một tiếng: “Tổng giám đốc, ngài đang làm gì?”

Lâm Tử Dương sải chân bước dài về phía trước, anh ta đã ngăn được vị tổng giám đốc đang tức giận đến mất đi lý trí này.

Người phụ nữ này sao cứ thích tìm đường chết!

Tiểu Lâm dùng sức ngăn Boss của mình: “Tổng giám đốc, anh đừng nóng giận, đừng nóng giận, cô ấy nhất thời nhanh mồm nhanh miệng, cô ấy tuyệt đối không có ý này.”

Sau đó hắn lại lập tức nhìn về phía Ôn Hủ Hủ: “Cô Ôn không phải tôi nói cô chứ, lúc này đây cô thật sự làm không đúng, cô không thể nhận sai sao?”

Lúc này Ôn Hủ Hủ vừa từ trong kinh hãi hoàn hồn lại, sắc mặt trắng bệch.

Lúc đầu cô không muốn chọc tức Hoắc Tư Tước, vì áy náy mà cô theo hắn lên đây, cô muốn giải thích với hắn chuyện tối hôm qua vì sao cô không có tới. Nhưng hắn cứ mở mồm là nhục mạ cô.

Ôn Hủ Hủ mới mất đi lý trí mà ăn miếng trả miếng.

Ôn Hủ Hủ chậm chạp phải mất một lát sau, cô mới mở miệng: “Tôi vốn muốn xin lỗi, tối hôm qua đúng là lỗi của tôi, một người bạn của tôi nhờ tôi chút việc, nên tôi mới cùng anh ấy đi ra ngoài, đợi đến khi trở về mới nhớ tới chuyện này, nhưng lúc đó đã muộn nên tôi không liên lạc lại nữa.”

“Bạn?”

“Đúng vậy, lần này tôi tới đây, đi quá gấp không kịp chuẩn bị gì nên có nhờ bên phía bệnh viện Clear gửi một ít sách y khoa của tôi đến chỗ anh ấy, tối hôm qua tôi đi lấy sách.”

Ôn Hủ Hủ giải thích.

Nhưng thực tế, điều này cũng đúng, tối hôm qua cô đến chỗ Kiều Thời Khiêm cũng chính là để lấy sách.

Lâm Tử Dương rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Nếu là như vậy, tổng giám đốc cho cô ấy một cơ hội đi, cô ấy cũng không có làm chuyện ghê gớm đúng không? Ngài thấy đấy sáng nay khi nghe tin tiểu thiếu gia bị bệnh, cô Ôn cũng đã đến đây ngay. Hơn nữa, cậu chủ cũng sắp tỉnh lại rồi nếu hai người còn cãi nhau, e rằng sẽ…”

Tiểu Lâm bắt đầu khuyên, nói đến mấy chữ cuối kia ý tứ như thế nào thì tất cả mọi người cũnghiểu rõ.

Hoắc Dận cũng vì bọn họ mà sinh bệnh, giờ cậu mà tỉnh lại nhìn thấy bọn họ cãi nhau cậu nhất định sẽ rất bực.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.