Chương 122
Nhưng mà, cuối cùng Hoắc dận vẫn không thua.
Hoắc Tư Tước nhìn thấy, biết Hoắc Dận đã tin tưởng mình, liền đưa tay ôm cậu từ trong chăn ra chuẩn bị dẫn cậu đi tắm.
“Được rồi, chúng ta đi rửa mặt rồi xuống ăn cơm thôi.”
“Nhưng dì ấy giận rồi.”
“Cái gì?”
Hoắc Dận đang nói gì vậy?
Rồi sao nữa?
Sau khi tức giận thì sẽ như thế nào? Buổi tối không qua nữa?
Tay Hoắc Tư Tước đang thử nước ấm trong bồn tắm liền dừng lại một chút, ngay sau đó trong ánh mắt cũng hiện lên một tia u ám. Nghĩ đến việc hắn đã cố ý trở về sớm như vậy là có mục đích…
——
Ôn Hủ Hủ bận rộn ở nhà cậu của cô đến gần mười giờ.
Vốn dĩ, sau khi cô tới điều trị bệnh cho cậu, đợi khi bệnh tình tuyên giảm cô sẽ đi ngay. Nhưng sau đó Đỗ Như Quân con gái của cậu mợ cũng tới, thấy cô nên cố ý châm chọc khiêu khích, nói lời khó nghe.
Cậu lại tức giận.
Huyết áp của cậu tăng cao, Ôn Hủ Hủ đành phải ở lại đây chăm sóc cậu.
“Ôn Hủ Hủ, kỳ thật cô không cần hao tâm tốn sức như vậy, đây là ba tôi không phải ba cô. Cô đối xử tốt với ông ấy cũng vô dụng, trên người ông ấy đã không còn gì giá trị đâu?”
Thấy Ôn Hủ Hủ vẫn chưa đi, còn đang giúp ba mình giảm bớt cơn đau. Đỗ Như Quân bắt đầu tìm lời nói mỉa mai.
Ôn Hủ Hủ nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2951807/chuong-122.html