Chương 124
Ôn Hủ không trách mợ mình bất cứ điều gì. Đối với gia đình này, cô vốn mắc nợ họ quá nhiều. Cho nên, bất luận bọn họ nói gì, làm gì với cô, cô cũng sẽ không để trong lòng.
Nhưng Ôn Hủ Hủ không ngờ người mợ này của cô còn nói thêm câu.
“Lời nói Tiểu Quân tuy rằng khó nghe một chút, nhưng là sự thật. Cô đã một lần nếm qua sự thất bại thì nên rút ra bài học, không nên lại đi tìm tên đàn ông họ Hoắc kia. Sai một lần, là tuổi trẻ không hiểu chuyện, sai hai lần đó chính là ngu ngốc, phải biết quý trọng bản thân! Hiểu không?”
“……”
Trong lòng Ôn Hủ Hủ như bị cái gì đâm mạnh vào, ngón tay vừa buông ra lại nắm chặt lại!
Cô thật sự không đi tìm người đàn ông kia, cũng không phải không biết quý trọng bản thân. Sở dĩ cô đến tìm Hoắc Tư Tước, hoàn toàn là vì đứa con trai lớn đang bên cạnh hắn, đứa bé năm đó Ôn Hủ Hủ đã bỏ lại!
Khóe mắt Ôn Hủ Hủ đỏ lên.
Bởi vì ủy khuất.
Nhưng cô không thể để cho giọt nước mắt này rơi xuống ở đây, mà là đợi ra được ngoài sân, cô đón lấy cái gió lạnh và mưa phùn giữa đêm khuya một mình đi tới trạm xe buýt, lúc này mới ngồi xổm xuống mà khóc.
Vừa ngồi xổm xuống, nước mắt đã giàn dụa……
Ôn Hủ Hủ không biết đã ngồi ở trạm xe buýt này bao lâu, cho đến khi trên đỉnh đầu những hạt sương mỏng manh lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2951803/chuong-124.html