Chương 150
“Đừng Tư Tước, anh đừng nhốt em lại. Em biết sai rồi, Tư Tước…” Cô ta đau khổ cầu xin, cũng chỉ thiếu nước bò trước mặt người đàn ông này mà dập đầu.
Thế nhưng, Hoắc tư Tước ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn cô ta một cái, ôm đứa nhỏ xoay người rời đi.
Ngay cả Ôn Hủ Hủ ở phía sau, nhìn thấy cảnh này cũng không nói nên lời.
Tên đàn ông chó này thật vô tâm. Đây không phải là người phụ nữ hắn yêu nhất sao? Nói nhốt là nhốt vây.
Tâm trạng Ôn Hủ Hủ trở nên phức tạp.
Vài giờ sau, Vịnh Thiển Thủy.
Ôn Hủ Hủ lấy khăn lạnh đắp lên mặt mình.
“Xì……”
“Đau không?”
Hoắc Dận vẫn đứng ở cửa toilet, nghe thấy tiếng thở của mẹ, cậu lập tức ngẩng đầu lên lo lắng nhìn mẹ.
Mẹ là vì cậu mới bị thương, nnếu Mặc Bảo biết có giận không?
Đứa nhỏ nắm chặt Transformers lấy lại được ở trong ta. Vẻ mặt trở nên uể oải, vô cùng áy náy và tự trách.
“Không sao đâu Dận Dận. Con xem, dì không đau chút nào. Vừa rồi dì chạm vào nước lạnh bị giật mình thôi.”
Ôn Hủ Hủ nhận ra tâm trạng con trai không được tốt, vì thế cô vội vàng ngồi xổm xuống trước mặt cậu an ủi.
Hoắc Dận ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt vừa đỏ vừa sưng của mẹ, cũng không biết nên nói gì. Sau khi do dự một hồi, cậu lại gần chu cái miệng nhỏ nhắn thổi thổi vào mặt mẹ. Cậu chưa từng làm chuyện ấu trĩ này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2951535/chuong-150.html