Chương 154
“Đau không?”
“- – Không đau!!” Ôn Hủ Hủ tức giận cố cứng giọng trả lời.
Nhưng đúng là cái miệng hại cái thân!
Tên đàn ông chó đó nghe cô khẳng định không đau. Trực tiếp lôi cô nếm tới bồn rửa mặt. Dưới ánh mắt sững sờ của cô, một tay Hoắc Tư Tước cầm lọ thuốc mỡ một tay nâng cằm cô lên: “Há miệng!”
Ôn Hủ Hủ: “……”
Thật sự trong một giây ngắn ngủi đó, trong đầu của cô chỉ cảm giác có cái gì đó “Ong” như muốn nổ tung mà thôi. Não cô không thể suy nghĩ được gì, hắn gần người cô đến mức có thể nghe rõ hơi thở của hắn. Cô ngoan ngoãn há miệng mình ra.
Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc gần với hắn như vậy.
Không quan trọng là năm năm trước hay năm năm sau.
Trái tim Ôn Hủ Hủ không khống chế được lại loạng nhịp một lần nữa.
Ngay từ đầu Hoắc Tư Tước cũng không nghĩ nhiều, hắn chỉ muốn bôi thuốc cho người phụ nữ này. Cô quá ngốc, hắn còn chưa từng gặp qua người phụ nữ nào ngốc như thế này.
Tuy nhiên, khi hắn bóp thuốc trên đầu ngón tay và chạm vào đôi môi mềm mại của người phụ nữ này. Bỗng nhiên, một loại cảm giác quen thuộc truyền đến. Hắn ngẩn ra, trong đầu lại lập tức nhớ tới hình ảnh năm năm trước vào cái đêm tân hôn kia.
Hắn, một người đàn ông ít h@m muốn và ít quan tâm đ ến phụ nữ.
Cho nên, năm năm qua người phụ nữ duy nhất hắn chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2951525/chuong-154.html