Chương 156
Nhưng không ngờ, cô vừa dứt lời Thời Khiêm đã đồng ý: “Được, đúng lúc anh có mấy quyển sách về pháp luật muốn đưa cho em. Lần trước em có nhờ anh mua, giờ chúng ta lên đó cùng xem.”
Ôn Hủ Hủ: “……”
Xong rồi, cô quên bén chuyện này. Bây giờ nói với anh ta không kiện nữa, được không?
Ôn Hủ Hủ vẫn phải đưa người này về phòng mình thuê.
Thành phố đã tiến vào đợt rét, thời tiết cũng đã rất lạnh. Ôn Hủ Hủ vừa mở cửa phòng, bởi vì nhà quá lâu đời, những cửa sổ và vách tường đều bị cũ. Sau khi tiến vào, chẳng những không cảm thấy ấm áp mà ngược lại càng lạnh hơn.
“Ngại quá, em đi đốt bếp lò.” Ôn Hủ Hủ đi vào, vội vàng đi đốt bếp lò.
Kiều Thời Khiêm liền tùy ý đi lòng vòng trong căn phòng nhỏ này.
Đây cũng là lần thứ hai anh ta tới nơi này. Nhưng lúc này, anh ta không tỏ ra quá nhiều xa lạ.
“Nancy, căn phòng em ở quá cũ rồi, cũng không giữ ấm. Em nên thuê một căn phòng mới hơn”
“A? Không cần, ở đây rất tốt, gần nhà trẻ, rất tiện.”
Ôn Hủ Hủ đang bận rộn đốt bếp lò, lắc đầu cự tuyệt.
Đùa sao?
Cô phải vất vả lắm mới tìm được một nơi vừa cũ vừa rách nát như vậy. Về phía Hoắc Tư Tước, tên đàn ông chó kia nhất định sẽ không tìm thấy cô. Còn không đời thuở nào cô lại chọn căn phòng này? Mất não rồi sao?
Ôn Hủ Hủ bận rộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2951521/chuong-156.html