Chương 159
Vậy là ba mẹ con rời khỏi nhà trẻ về nhà trong sự biết ơn đầy tự trách của các cô giáo.
Về đến nhà, Ôn Hủ Hủ đi làm sủi cảo, Nhược Nhược thấy mẹ làm cũng hấp tấp chạy tới giúp. Còn Mặc Bảo ngay lập tức trốn vào trong phòng gọi điện thoại cho Hoắc Dận.
“Này, Hoắc Dận, bên cậu thế nào rồi?”
“Rất tốt, còn cậu?”
Hoắc Dận vẫn lời ít ý nhiều, nhưng cậu đã học được cách quan tâm Mặc Bảo.
Mặc Bảo ở bên này vỗ vỗ bộ ng ực nhỏ, tự hào nói: “Tôi đương nhiên không sao rồi. Tôi nói cho cậu biết, hôm nay sau khi tôi trở về đã cố ý đánh nhau cùng một đứa nhỏ khác. Cô giáo và mẹ không nghi ngờ gì tôi cả. Cậu xem, tôi có phải rất thông minh không?”
“Ừ.”
Hoắc Dận lại không chút do dự tán thành. Nhưng sau đó, cậu liền nhớ ra một chuyện, vì thế rầu rĩ lên tiếng: “Tôi không muốn đi nhà trẻ của tôi nữa.”
Mặc Bảo: “Hả? Cậu không muốn đi nhà trẻ đó, vậy cậu muốn đi đâu?”
Hoắc Dận không nói gì nữa…
Tuy nhiên, trong cái đầu nhỏ của cậu lập tức hiện lên lần hai người vô tình hoán đổi, cậu muốn tới nhà trẻ của Mặc Bảo.
Mặc dù nhà trẻ đó không lớn và đẹp như nhà trẻ của cậu, nhưng nó mang lại cho cậu một cảm giác tốt. Các cô giáo ở đó luôn kiên nhẫn nói chuyện với cậu, ở đó còn có em gái Nhược Nhược…
“À, hiểu rồi, cậu muốn tới nhà trẻ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2951516/chuong-159.html