Chương 215
“Mẹ, mẹ làm gì vậy? Đây là Nhược Nhược của mẹ, mẹ phải cẩn thận một chút, nếu mẹ bóp cổ con, sẽ không có con để ôm đâu.”
“……”
Trong hơn mười giây, bầu không khí xấu hổ tràn ngập trong phòng ăn, khiến mỗi người ở đây đều muốn tìm lỗ chui xuống!
Dì Vương vẫn nhịn cười, thấy thiếu gia đang nhìn chằm chằm mình khóe mắt cũng giật giật một chút. Dì ta vội vàng đi vàovào phòng bếp bưng một đĩa sủi cảo lớn vừa nấu xong ra.
“Vâng, ông chủ, hôm nay bọn nhỏ ầm ĩ đòi ăn sủi cảo. Cô Ôn không ngạingại trên người có thương tích vẫn giúp tôi làm những thứ này. Ông chủ nếm thử xem? Mùi vị của sủi cảo khá ngon.”
Dì Vương đặc biệt lấy một đôi bát đũa sạch sẽ, đặt thêm một đĩa gia vị nhỏ trước mặt Hoắc Tư Tước.
Ôn Hủ Hủ đột nhiên siết chặt các ngón tay của mình lại.
Thật ra Hoắc Tư Tước không thích ăn sủi cảo.
Hắn từ nhỏ đã rất kén ăn, gia đình hắn lại thuộc giới trâm anh thế phiệt vì thế chỉ cần có một số thứ hắn nếm thử không thích thì sẽ không bao giờ ăn lại nữa. Loại đồ ăn Sủi cảo này, cũng chỉ có năm đó Ôn Hủ Hủ và ba mẹ của cô đến Hoắc gia mới làm. Bởi vì bọn họ là người phương bắc tới cho nên Hoắc gia cố ý chuẩn bị Sủi Cảo cho bọn họ.
Ôn Hủ Hủ nhớ rất rõ ràng, lần đó cô cùng với một người con trai lớn hơn cô năm tuổi cùng ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2951408/chuong-215.html