Chương 218
Ôn Hủ Hủ tuyệt đối bất chấp tất cả, mặt dày mày dạn chen vào phòng. Vì con gái mà ngay cả lời như vậy cô cũng nói ra.
Làm tất cả mọi thứ?
Nghe được câu này, Hoắc Tư Tước vốn mặt xanh mét muốn ném cô ra ngoài, bất chợt dừng lại.
“Cái gì cũng được?”
Hắn lãnh đạm, một đôi mắt đen kịt không chút ánh sáng, chỉ nhìn chằm chằm cô mang theo cảm xúc không rõ ràng. Trong ánh mắt khó phân biệt được giữa cảm xúc và tức giận, khiến ai cũng phải rùng mình.
Ôn Hủ Hủ chớp chớp mắt, cô nhất thời cảm giác đầu óc trống rỗng, nuốt một ngụm nước bọt, lại không biết nên trả lời tiếp như thế nào?
Hắn làm ra dáng vẻ dọa người như vậy, là muốn làm gì?
“Như thế nào? Sợ rồi sao?”
Hoắc Tư Tước ép người phụ nữ này tới ngưỡng cửa. Rõ ràng hắn nhìn thấy sự hoảng sợ trên mặt cô, đột nhiên khóe miệng hắn lướt qua một tia châm chọc.
Hai mắt Ôn Hủ Hủ mở to!
“Không có không có, anh nói, anh muốn tôi làm cái gì? Đúng rồi, có phải anh muốn tôi chữa bệnh cho anh không? Tôi có thể làm điều đó ngay bây giờ.” Nói xong, cô nhìn thấy trên mày và mắt của hắn có vết xanh, liền vươn tay trực tiếp sờ lên mặt của hắn.
Hoắc Tư Tước: “……”
Hắn còn chưa kịp phản ứng, giữa hai lông mày đột nhiên xuất hiện hai ngón tay thon dài, vì trời mùa đông nên tay cô lạnh buốt. Sau khi sờ qua lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2951402/chuong-218.html