Chương 372
Có điều, cô không lo lắng về vấn đề ấy nữa.
Người đàn ông mới cách đây không lâu còn kiên quyết từ chối giúp đỡ mình, chính cô cũng tin là thật, thì lúc này, sau khi nghe đích thân chủ nhiệm khoa nói, cô đã hoàn toàn tin rằng hắn đã giúp cô đưa sự thật ra ngoài ánh sáng.
Ôn Hủ Hủ nghiêng đầu nhìn ra hoàng hôn màu cam bên ngoài, đột nhiên cô thấy nguôi ngoai hơn nhiều, có sức trở lại.
“Các con, hôm nay chúng ra ngoài chơi nhé?”
“Vâng ạ vâng ạ, đi nào mẹ ơi, chúng ta đi chơi.”
“Mẹ đợi con, con đi lấy cho mẹ áo khoác, nếu không mẹ sẽ bị lạnh ạ.”
Mặc Mặc và Tiểu Nhược Nhược vừa nghe liền vui vẻ nắm tay mẹ, một người chạy lên tầng lấy áo khoác cho Ôn Hủ Hủ.
Còn về Hoắc Dận.
Cậu không nói gì cả, chỉ chạy vào bếp lấy cho mẹ một hộp sữa bò, và hai món điểm tâm mà dì Vương mới làm cho mẹ.
Mấy đứa nhóc này rất yêu mẹ của chúng.
Thế nên chiều tối hôm nay, bốn mẹ con mải chơi trong vườn hoa…
Khoảng năm giờ chiều Hoắc Tư Tước về đến nhà, hôm nay là một ngày hiếm thấy hoàng hôn vẫn còn nán lại khi hắn trở về. Thế nên vừa vào sân, hắn đã thấy hình ảnh…
Mặt trời lặn sau rặng núi phía Tây, ánh chiều tà nhuốm màu cam hồng chiếu xuống vườn hoa, vườn hoa như được phủ thêm một bức màn mây tía tuyệt đẹp. Ở nơi ấy, những đứa con đáng yêu chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2949605/chuong-372.html