Chương 404
Hai người này cười âm hiểm bước tới gần cây vĩ cầm của Hoắc Dận.
Thế nhưng ngay khi bọn họ sắp thành công, bỗng nhiên Mặc Bảo lơ đãng liếc mắt bắt quả tang hai người ngay tại chỗ.
“Tụi mày muốn làm gì? Sao lại động vào cây đàn của anh trai tao?”
Mặc Bảo lập tức đứng lên hét lớn với hai người này.
Hai người kia suy cho cùng cũng chỉ là trẻ con, lại làm loại mánh khóe đáng xấu hổ này, hoảng sợ cầm lấy đàn của oắc Dận bỏ chạy.
Hoắc Dận: “…”
Còn chưa kịp nói gì, một bóng người nhỏ bé bên cạnh đã lao nhanh ra giống như một con báo đốm nhỏ hung hãn.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người còn chưa thấy rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Mặc Bảo đã xông tới cầm lấy đàn của anh trai xoay một vòng đá hai người trộm đàn, bọn họ trực tiếp bị cậu đá bay ra ngoài!
Đá đẹp lắm!
Tiểu Nhược Nhược và Hoắc Dận nhìn thấy vậy, lập tức chạy tới.
Kết quả bọn họ không thể nào ngờ khi Hoắc Dận nhận lấy cây đàn trong tay Mặc Bảo, lại phát hiện rớt ra một thứ từ trong đó.
Mà thứ này, Hoắc Dận là dân học âm nhạc cho nên chỉ cần liếc mắt đã nhận ra ngay là card âm thanh!
“Card âm thanh? Card âm thanh để làm gì?”
“Để chỉnh âm!”
Cả khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoắc Dận đều xanh mét, giọng nói trong nháy mắt giống như đóng băng.
Mặc Bảo hiểu ra, cậu xắn tay áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2949580/chuong-404.html