Chương 556
”Vì chuyện của Đỗ Như Quân nên em mới như vậy? Được, vậy anh nói cho em biết, anh đã điều tra, chuyện này không liên quan đến ba anh!”
”Không còn quan trọng nữa, Hoắc Tư Tước, tôi rất mệt mỏi, bây giờ tôi không muốn liên quan gì đến Hoắc gia nữa, tôi chỉ muốn Ôn gia có thể đứng dậy một lần nữa, ba tôi sắp ra ngoài rồi.”
”Con cũng không cần?”
”…Không cần, đều cho anh!” Ôn Hủ Hủ dường như phải dùng hết dũng khí của mình mới có thể nói những lời này, khuôn mặt cô trắng bệch như tờ giấy, hai mắt nhắm chặt lại.
Bầu không khí lúc này như đóng băng.
Rốt cuộc một người có thể nản lòng thoái chí đến mức nào mới có thể nói ra những lời như vậy?
Người đàn ông đứng kia cuối cùng cũng bắt đầu sụp đổ.
Trước giờ hắn là người chủ cần lật tay thôi cũng có thể khiến trời quang thành trời mưa, nhưng giờ phút này, hắn nghe câu nói này xong, hắn cảm thấy có gì đó đang thoát khỏi sự khống chế của hắn, khiến hắn cảm thấy vô cùng khủng hoảng.
Ngay cả ngón tay đang xuôi bên người cũng run lên!
Vậy mà con cô cũng không cần.
Thứ cô đã từng coi là tính mạng…
Ôn Hủ Hủ vẫn luôn đợi hắn trả lời lại, vì khuôn mặt hắn đang chìm trong bóng tối nên cô không thấy rõ nét mặt cô, điều duy nhất cô có thể cảm nhận được là hành động của hắn.
Nhưng lúc này hắn lại không động dậy dù chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2949277/chuong-552.html