Nam Tương hoàn hồn lại, nói: "Không sao không sao cả.
”Thầy Hoa nói: "Vậy bây giờ chúng ta tới cửa hàng ký một hợp đồng?”Nam Tương vội vàng gật đầu: "Được!”"Đi thôi.
" Thầy Hoa nói.
Nam Tương cao hứng đáp: "Ừm.
”Thấy Nam Tương gầy gò như vậy, mà phải đẩy xe bò, trên xe bò còn có hai đứa trẻ ngồi, thầy Hoa nhiệt tình nói: "Tôi giúp cô đẩy xe bò.
”Nam Tương vội vàng cự tuyệt: "Không cần đâu, tôi có thể tự đẩy.
”Thầy Hoa đưa tay ra: "Không sao đâu, tôi cũng sẽ đẩy xe bò.
”Nam Tương vội vàng nói: "Thật sự không cần, tôi đã đẩy quen rồi, rất nhẹ nhàng.
”Thầy Hoa cũng không cưỡng cầu, tay vịn hờ lên tay đẩy xe bò, thoáng dùng chút sức lực, coi như giúp Nam Tương đẩy.
Hai người vừa đi vừa thảo luận vài vấn đề về quần áo trẻ em.
Lúc này Nam Tương mới biết cuộc thi ca hát mà thầy Hoa nói đã bị hủy bỏ, trường tiểu học Nam Hóa nơi bọn họ đang ở phải tham gia thi tập thể dục theo đài*.
*kiểu có nhạc rồi tập theoNhìn thấy các em nhỏ trong thành phố đều mặc đồng phục chỉnh tề, hiệu trưởng và giáo viên trường tiểu học Nam Hóa bọn họ quyết định làm áo, quần, giày dép cùng khăn quàng đỏ thống nhất, bọn họ từng tìm qua cửa hàng may khác, giá cả cũng không thấp hơn, lại không đẹp như bên này của Nam Tương vẽ, hơn nữa Nam Tương còn sẵn lòng sửa bản vẽ nhiều lần cho bọn họ.
Bọn họ cảm thấy con người Nam Tương đáng tin cậy nghiêm túc lại có thực lực, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cuc-pham-cua-nam-phu-nien-dai-van-trong-sinh/4534200/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.