"Tiền. 
" Mai Hồng Mai nói. 
"Tiền gì cơ?" Nam Tương khó hiểu hỏi. 
"Trích phần trăm. 
" Mai Hồng Mai cười nói: "Mấy hôm trước đã hứa sẽ trích phần trăm cho em đó!”Nam Tương giật mình hỏi: "Bây giờ cho luôn ạ?”“Đương nhiên, nếu không ba mẹ con em ăn cái gì?” Mai Hồng Mai thật sự thưởng thức và quý mến Nam Tương, cho nên rất quan tâm đến sinh hoạt hàng ngày của Nam Tương, biết cuộc sống của Nam Tương không dễ dàng, cũng mơ hồ nhận ra Nam Tương đang thiếu tiền, hôm nay vừa hay có thể trích phần trăm cho Nam Tương. 
"Chị Mai. 
" Nam Tương hơi ngại, cô quả thật rất nghèo. 
"Đây là em nên lấy. 
" Mai Hồng Mai nhét năm đồng vào tay Nam Tương. 
Nam Tương cũng không từ chối, nói: "Cảm ơn. 
”"Hẳn là chị cám ơn em, nếu không có em, sao chị có thể lập tức kiếm được năm đồng?" Mai Hồng Mai nói thật. 
Mặc dù cửa hàng của cô cũng có quần áo thành phẩm, nhưng cơ bản thì không ai hỏi đến. 
Bình thường đều là khách nhân cầm vải vóc cúc áo gì đó tới, để cho cô làm quần áo, có quần áo bận rộn làm cả một ngày, cũng chỉ thu được một hai đồng tiền thủ công cùng một ít vải dư, gặp phải khách nhân keo kiệt, ngay cả vải dư lại cũng lấy đi. 
Chưa bao giờ kiếm tiền một cách nhanh chóng như hôm nay, hơn nữa cô tin sau này sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, đây nhất định phải cảm ơn Nam Tương. 
Nam Tương cười nói: "Vậy cũng là chị Mai tạo cơ hội làm việc cho em. 
”Mai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cuc-pham-cua-nam-phu-nien-dai-van-trong-sinh/4534188/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.