Duy Nhất đứng giữa cánh đồng nhìn biển hoa trải rộng, khóe miệng lộ ra một nụ cười thỏa mãn; lúc này đây, trên căn bản ruộng hoa là nơi quen thuộc với cô, mấy ngày nữa hoa có thể vận chuyển đến những nơi khác, từ đó hoa tha hồ khoe sắc. Chỉ là. . . . . . hôm nay người kia tới nơi này làm cái gì?
Nghĩ đến sáng hôm nay, hai người đàn ông kia tới, nụ cười của cô liền biến mất. Tới đây hơn hai năm rồi, cho tới bây giờ cũng không có gặp ông ta lui tới, cô còn tưởng rằng ông vĩnh viễn cũng sẽ không tới nơi này, hoặc là đã quên lãng nơi này, như vậy cô có thể vĩnh viễn ở chỗ này, tuân thủ lời hứa với mẹ. Không ngờ, hôm nay ông ta lại xuất hiện. Nghe giọng điệu của ông hình như là muốn bán ruộng hoa đi, vậy phải làm sao bây giờ?
Trước kia cô cũng nghĩ tới, chờ cô có tiền, liền mua nơi này, nhưng bây giờ cô căn bản cũng không có nhiều tiền như vậy.
- hAizzzzz! - Duy Nhất thở ra một hơi, cau mày nhìn những đóa hoa bên dưới.
Cô không muốn đi làm phiền người khác, nhưng lấy năng lực của mình thì làm gì có nhiều tiền như thế.
- Nơi này có một người tên là Duy Nhất phải không? Nếu như có thì tự ra đây. - Đang lúc Duy Nhất mặt ủ mày chau, liền nghe một giọng nói ở xa xa truyền tới, trong lời nói là sự khinh thường rất rõ ràng.
Cả ruộng hoa hơn vài kí lô mét, tất cả công nhân đều nghe thấy âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-satan/9250/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.