- Có vấn đề? - Minh Dạ Tuyệt nhìn bộ dáng giật mình của cô hỏi.
- . . . . . . - Duy Nhất không trả lời, chỉ là chậm rãi cúi đầu, nắm chặt tay muốn bỏ đi cảm giác lạnh lẽo trên tay mình. Cô đã nghĩ tới sẽ kết hôn, nhưng là không ngờ lại nhanh như vậy. Nhớ tới người kia, cô thở dài một hơi. Nếu để cho nhà người kia biết được cô tùy tiện gả cho người khác như vậy, sợ rằng sẽ vọt tới đem cả nhà Hách Chấn Tân ra làm thịt luôn quá.
- Thế nào? Hối hận? - Minh Dạ Tuyệt thấy cô cúi đầu trầm mặc, hỏi lần nữa. Có lẽ là bởi vì mới vừa rồi tay của cô ấm áp chạm vào mặt anh, cho nên đối mặt với cô, anh mới có thêm chút kiên nhẫn.
- Có gì thì nói nhanh - Hách Chấn Tân lặng lẽ đi tới phía sau cô, đưa tay bấm cánh tay của cô xuống.
- Chỉ cần ông ta nói chuyện giữ lời, tôi liền sẽ gả cho anh, nhưng là nếu như đến ngày đó, tôi không có đến chỗ lễ đường được, thì chính là ông ta không giữ lời, có vấn đề gì anh cứ đi tìm ông ta, tất cả chẳng quan hệ tới tôi. - Duy nhất liếc mắt nhìn mặt Hách Chấn Tân đang đứng bên cạnh, chậm rãi nói.
Cứ như vậy đi, trước kia nói ở nhà thì ông ta có thể không giữ lời được, lúc nào nói rồi thì tin không dám làm bậy.
- Cái gì? Mày có ý gì? - Hách Chấn Tân nghe được lời của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-satan/3247674/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.