Hai tiểu bảo bối một nhóc mặc vest đen tỏ vẻ tri thức, một nhóc mắc vest trắng, đeo nơ đen dùng sức bê bộ váy cưới, lỗ lực thể hiện mình .
"Mẹ, váy này thật nặng "Cầu Cầu oán trách.
"Em thì biết cái gì, đây là áo cưới, lúc nào kết hôn mới có thể mặc!" Mộc Mộc khinh thường nói.
Cầu Cầu liếc cậu bé một cái "Ba, hôm nay thật đẹp trai!"
"Anh giống ba đều đẹp trai!" Mộc Mộc kiêu ngạo mà nói. Cầu Cầu buồn bực nghĩ thầm người này sao chẳng biết xấu hổ như vậy .
Bản nhạc của hôn lễ vang lên, từ cổng vòm Lâm Thi Ngữ đi ra, đi từng đi về phía Trác Minh Liệt. . . Bọn nhóc rầm rì theo sát ở phía sau cãi lộn không ngừng. Ông cụ tạm thời giữ chứa Mục Sư giúp bọn họ chủ trì hôn lễ.
"Trác tiên sinh, bất kể nghèo khó, tật bệnh, khó khăn, khổ sở, giàu có, khỏe mạnh, vui vẻ, hạnh phúc anh luôn nguyện ý không xa, không rời, một đời một thế yêu thương tiểu thư Thi Ngữ sao?"
Ánh mắt Trác Minh Liệt lóe lên anh nắm chặt tay Lâm Thi Ngữ nhìn cô, mắt kiên định nói: " Tôi nguyện ý!"
" Tiểu thư Thi Ngữ, bất kể nghèo khó, tật bệnh, khó khăn, khổ sở, giàu có, khỏe mạnh, vui vẻ, hạnh phúc cô luôn nguyện ý không xa, không rời, một đời một thế yêu thương Trác tiên sinh sao?"
Lâm Thi Ngữ lau nước mắt trên khóe mắt đi kích động nói: " Tôi nguyện ý!"
"Bây giờ tôi lấy danh nghĩa của chúa trời tuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1866776/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.