″ Có thể mẹ không nhìn thấy Cầu Cầu, nhưng cầu xin mẹ đừng không quan tâm đến Cầu Cầu"
"Ai" Lâm Thi Ngữ cũng ứa nước mắt "Không phải là mẹ không quan tâm đến Cầu Cầu mà mấy hôm nay mẹ đang bị ốm "
Lâm Thi Ngữ ngồi xổm xuống. Nghe được thấy mẹ nói như vậy Cầu Cầu càng khóc to hơn, cánh tay ôm chắt lấy cổ mẹ không chịu thả.
"Ngoan đừng khóc" Lâm Thi Ngữ vuốt sống lưng nó, ôm nó lên.
Thi An nhìn bọn họ lắc đầu, sau đó bất đắc dĩ nhận lấy Cầu Cầu.
"Muốn ở bên cạnh mẹ cháu phải ngoan ngoãn không được chạy đi lung tung biết chưa? Nếu bác biết cháu không ngoan bác sẽ đánh đó !" Thi An cố ý nhấn mạnh. Hai mắt đẫm lệ Cầu Cầu gật gật đầu.
Dàn xếp xong chuyện mẹ con Lâm Thi Ngữ, Lâm Thi An lập tức lấy thân phận thiếu chủ Bang Bạch Hổ Thiểu triệu tập hội nghị khẩn cấp. Đề tài thảo luận sẽ là “Các lấy số tài liệu mấu chốt của kế hoạch A”.
"Cái này rất đơn giản! Chúng ta chỉ cần bắt Trác Minh Liệt rồi ép buộc hắn nói ra?" Một người thoải mái mà nói. Lâm Thi An xì mũi coi thường "Người nào dám đi bắt Trác Minh Liệt, hắn là đường đường đại thiếu gia của Đồ Long Bang, làm sao chúng ta có thể dễ dàng bắt được hắn, cho dù là bắt được nếu hắn không chịu nói thì phải làm thế nào?"
Bất chợt mọi người đều không nói gì nữa, ai cũng biết Trác Minh Liệt không phải là loại người muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1866736/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.