“Tôi” Tiểu Thi cứng họng “Tôi không có ý đó!”
“Cô biết không biết năm đó vì cứu cô mà Triết Vũ đã tốn bao nhiêu sức lực?”
“Rốt cuộc các cô muốn tôi làm cái gì?”
“Đương nhiên là kế hoạch A ! Bây giờ là chính là lúc cô phải báo đáp cho anh ấy, lấy kế hoạch A để đổi lấy sự tự do của anh ấy!”
“Ơn cứu mạng? Đổi sự từ do? Các cô có thể nói rõ ràng mọi chuyện hơn không?”
“Muốn biết rõ hì hãy giao kế hoạch A cho chúng tôi ! Cô cũng không nên chạy trốn vì cô cũng biết hành tung của cô chúng tôi nắm trong lòng bàn tay”
“Tại sao lại là tôi? ?” Tiểu Thi giận dữ hỏi “ Vì cái gì mà các người ép buộc tôi?”
“Bởi vì cô là một con cờ mà lại là một con cờ quyết định thắng bại!” Cô gái kia nói xong lập tức đẩy mẹ con Tiểu Thi xuống xe “Thời giờ của cô không nhiều lắm, hãy hành động đi!”
Nhìn xe hơi rời đi Tiểu Thi lặng lẽ ôm lấy Cầu Cầu, bước chân chậm chạp đi đến đường cái để đón taxi.
Điện thoại di động vang lên là Trác Minh Liệt. “Tiểu Thi em đang ở đâu? Tại sao vừa rồi lại không nhận điện thoại!”
“A, vừa rồi Cầu Cầu muốn ăn bánh bích quy …em đi siêu thị …” Tiểu Thi nói bừa. . . “Nói chuyện khẩn trương như vậy làm cái gì? Anh cũng không trách em” Trác Minh Liệt mỉm cười “Ngày mai là sinh nhật của Mộc Mộc nên anh muốn nói chuyện với em một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1866704/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.