“Chúng tôi có thể vào xem một chút được không?” Trác Minh Liệt vừa nói vừa đem một xấp tiền mặt đưa vào. Ông cụ nhìn một chút, im lặng rồi mở cửa chính ra. Cầu Cầu như con chim nhỏ bay vào, nhìn Cầu Cầu đối với nơi này quen thuộc như vậy Trác Minh Liệt biết Tiểu Thi không nói dỗi hoặc là che dấu cái gì, như vậy nói dỗi chỉ có thể ông cụ này! Mà ông ta nói dối nguyên nhân khẳng định cũng là từ Lý Triết Vũ!
Trong phòng tất cả mọi thứ đều được che một tầng vải trắng lên, phía trên đó rơi đầy bụi bẩm.
“Mẹ những món đồ chơi của con đều không thấy!” Cầu Cầu đi ra từ trong một cái phòng, cả khuôn mặt đều lộ vẻ khó hiểu.
Tiểu Thi vô lực nhìn nó quả thật không biết nên giải thích làm sao.
Trác Minh Liệt tra xét chung quanh anh tin tưởng chỉ cần Lý Triết Vũ đã từng ở đây anh ta nhất định sẽ lưu lại cái gì.
“Cầu Cầu!” Tiểu Thi phát hiện Cầu Cầu đi về phía vườn hoa sau núi, nơi đó có một chỗ rất nguy hiểm. “Cầu Cầu nhanh lên trở lại!”
Cô vừa hô vừa đuổi theo “Mẹ, con thỏ nhỏ của con cũng không thấy!” âm thanh của Cầu Cầu từ trong bụi cỏ truyền đến.
“Cầu Cầu con ra ngoài nhanh lên một chút, mẹ không nhìn thấy con đâu!” Tiểu Thi gấp đến độ kêu to. Nhưng vào lúc này cô không nghe được tiếng vang của Cầu Cầu nữa rồi.
“Cầu Cầu… Cầu Cầu ..con đang ở đâu!” Tiểu Thi chợt phát hiện Cầu Cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1866638/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.