Edit: Tiểu Phi Tuyết
"Mẹ!" Cầu Cầu kéo tay Tiểu Thi ,"Người vừa rồi lấy của chúng ta cái gì đó!"
"Con nhìn thấy sao lại không nói!" Tiểu Thi bỗng nhiên tức giận gạt tay Cầu Cầu ngồi xuống ghế dài một bên. Tâm tình cô cực kỳ phiền chán.
"Mẹ, Cầu Cầu không biết!" Cầu Cầu nhìn Tiểu Thi lã chã chực khóc. Mấy ngày nay nó hiểu tâm tình mẹ không tố vẫn rất cẩn thận hết sức ngoan ngoãn. Giống như vừa rồi nó nhìn thấy người kia cầm cái gì đó của mẹ, vốn nó định kêu to nhưng lại sợ mẹ ghét bỏ nó ầm ĩ.
Tiểu Thi đau đầu kịch liệt đè trán khiến cho cô không nghĩ ra được biện pháp gì.
"Mẹ!" Cầu Cầu vừa thấy Tiểu Thi lại bắt đầu đau đầu lập tức nôn nóng đến mức phát khóc. "Mẹ muốn uống thuốc!" Tiểu Thi lấy ra mấy viên thuốc trực tiếp nuốt xuống, nhìn Cầu Cầu hai mắt đẫm lệ, rốt cục cô cũng không nhìn được khóc lên.
"Cầu Cầu, mẹ xin lỗi, mẹ xin lỗi, Cầu Cầu của mẹ rất ngoan!" Tiểu Thi ôm Cầu Cầu khóc không ngừng!
Tốp người vội vàng nhốn nháo trên đường lạnh lùng, lần đầu tiên Tiểu Thi nảy sinh hoài nghi với thế giới này!
Đúng lúc này di động của cô kêu lên.
"Xin hỏi có phải là Ngôn tiểu thư không?" Là giọng nữ xa lạ.
"Đúng vậy xin hỏi là ai vậy?"
"Là như vậy, tại trường trung học gần sân bay chúng tôi có nhặt được hộ chiếu và chi phiếu......"
"Được được, tôi đến ngay!" Tiểu Thi sung sướng dị thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1866635/chuong-66.html