Lòng của Tiểu Thi cuồng loạn muốn đứng lên, Trác Minh Liệt không nhịn được nhếch khóe miệng sau đó giễu cợt nói: “yên tâm đi tôi đối với món ‘ sườn ’ của em vị thành niên không cảm thấy hứng thú .” Nói là nói như vậy nhưng anh vẫn nhịn không được liếc mắt nhìn váo những chỗ cô bị lộ ra ngoài, bên ngoài áo hai cái chân trắng noãn dính vào ngực của anh, Tiểu Thi chợt im lặng nở nụ cười cô nhớ Triết Vũ cũng từng ôm cô như vậy nhưng bất kể như thế nào thì cô luôn cảm thấy cái đó ôm đó rất xa lạ không giống như người này ôm, ở trong ngực anh ta thật ấm áp như vậy, cô chợt ngửi thấy mùi máu tươi ngẩng đầu mới phát hiện áo sơ mi trắng của anh loang lổ vết máu.
“Anh bị thương sao?” Tiểu Thi sợ hãi kêu, mặt kinh hoàng.
“Là vì cứu cô nên chảy máu” Trác Minh Liệt trêu chọc cô anh biết cái người phụ nữ nhỏ bé này đặc biệt dễ dàng dụ dỗ cô nhất định sẽ bị lừa . Quả nhiên trên mặt cô thê sắc((*) thần sắc kém cỏi) hỏi anh: “Ở nơi nào bị thương bây giờ còn có đau hay không?”
Trác Minh Liệt không nhịn được khóe môi nhếch lên cô ấy không để ý đến y phục trên người lại đi lôi kéo nơi này! Anh nắm lấy lồng ngực của mình.
Tiểu Thi trì độn còn không có hiểu rõ, vẫn không ngừng vuốt ngực Trác Minh Liệt để tìm vết thương ở đó.
“Tiểu thư nếu như cô không dừng tay…” Tiểu Thi chợt như ý thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1866621/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.