“Làm sao anh còn đứng ở nơi này, tôi muốn ngài ra ngoài chính là muốn ngài đi tìm mẹ đứa bé, dưới tình huống này mẹ đứa bé không có ở đây thì làm sao được!” Y tá vừa nhìn Trác Minh Liệt còn đứng ở bên ngoài không chịu được liền tức giận .
“Con tôi hiện tại như thế nào?” Trác Minh Liệt nghe thấy bên trong không còn tiếng khóc cũng bình tĩnh lại mấy phần cùng y tá nói chuyện.
“Vấn đề của đứa bé không lớn chỉ là cảm lạnh có chút phát sốt. Đứa nhỏ này không thể rời bỏ mẹ vừa rồi ở bên trong không ngừng muốn tìm mẹ . Cho nên tiên sinh…” y tá chậm lại giọng nói “Vì đứa bé vợ chồng ngày hãy ít gây gổ đi!”
Trác Minh Liệt dở khóc dở cười chuyện này…….
“Cám ơn cô y tá, vậy bây giờ tôi có thể vào xem con trai một chút được không?”
“Nhìn có thể chỉ là đừng đánh thức nó!”
Vì vậy Trác Minh Liệt rón rén đẩy cửa phòng bệnh ra khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộc Mộc tái nhợt, nước mắt trên mặt vẫn chưa khô. TrácMinh Liệt thật sự không hiểu nổi tên tiểu tử này tại sao lại thích Tiểu Thi như vậy?
“Ông chủ thật ngại hôm nay tới đã muộn!” Tiểu Thi tận lực duy trì nụ cười trên mặt đi vào tiệm bán hoa.
“A Tiểu Thi. Đến rất đúng lúc nhưng mà hôm nay địa điểm tặng hoa có chút xa đó!” Ông chủ tiệm bán hoa lấy ra một bó hoa Bách Hợp “Bó hoa này đưa đến Thành Tây -Cao ốc Minh Châu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1866614/chuong-45.html