“Mẹ!” Không biết từ lúc nào Cầu Cầu đã đi tới bên cạnh bọn họ nó cố gắng ngước đầu trong đôi mắt to đã chứa đầy nước mắt. Nó cảm giác mình bị quên lãng.
“Cầu Cầu!” Tiểu Thi vội vàng đem Mộc Mộc để xuống “Thật xin lỗi a, con chừng nào thì ra ngoài. Tại sao khóc? Chẳng lẽ Cầu Cầu đang ghen?” Tiểu Thi ngắt mũi nó khuôn mặt nhỏ nhắn cười hỏi. Cầu Cầu lại oa lên một tiếng chui vào trong ngực Tiểu Thi . Mộc Mộc tịch mịch đứng ở sau lưng Trác Minh Liệt lôi ngón tay anh lui về phía sau.
“Tổng giám đốc vì sao anh lại tới? phụ tá thở hồng hộc chạy vội tới trên người còn xách túi sách nhỏ của Mộc Mộc điệu bộ trông thật hài hước .
“Tôi đã nói với anh như thế nào, Anh đem Mộc Mộc để ở chỗ này một mình ngộ nhỡ có nguy hiểm gì thì làm thế nào?” Trác Minh Liệt xanh mặt hỏi.
“Tổng giám đốc hiện tại gặp nguy hiểm chính là anh!” Phụ tá lau cái trán đổ mồ hôi đi “Xung quanh đây có rất nhiều chó săn sẽ chờ anh xuất hiện, trời ạ anh lại mang theo người phụ nữ này! !” Phụ tá phát hiện Tiểu Thi lại càng thêm kêu to.
Tiểu Thi lôi kéo Cầu Cầu vội vàng trốn đi vừa cùng bọn họ vạch rõ cự ly.
Trác Minh Liệt cau mày nhìn xung quanh một lần sau đó đem Mộc Mộc ôm lên xe. Cách cửa sổ thủy tinh mặt Mộc Mộc tràn đầy hâm mộ nhìn Cầu Cầu,Tiểu Thi đang lau nước mắt cho nó. Trác Minh Liệt vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1866605/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.