Nếu như ban đầu không để cô gái kia ở trên đường nhất định cô ấy sẽ không bị xe đụng vào! Quỷ thần xui khiến trong đầu Trác Minh Liệt lại hiện ra những lời này. Chuyện ngoài ý muốn vào năm năm trước lại hiện lên rõ ràng trong trí nhớ anh lối đi bộ trung gian này mắt kính gọng đen bể tan tành, áo cưới nhiễm đỏ, giày cao gót rơi, anh chợt đạp chân phanh hung hăng đập mạnh vào tay lái rồi lái xe trở về.
Xa xa dọc theo cái cầu cao đã nhìn thấy Tiểu Thi cẩn thận từng li từng tí đi. Đi qua mỗi một chiếc xe cô đều đem lỗ tai che lại. Người phụ nữ này thật đúng là vô dụng.
Anh đem xe đến gần vừa ngừng lại “Này, lên xe.”
Tiểu Thi nhìn thấy Trác Minh Liệt quay lại thì rất là kinh ngạc. Cái người vô sỉ này vẫn còn có chút lương tâm. Nếu vì mặt mũi thì không thể ngồi lên xe của anh ta dù sao mới vừa rồi chính anh ta ném mình xuống. Nhưng nếu như không lên xe thì mình không biết phải làm như thế nào để đi về nhà thời gian cũng không sớm Cầu Cầu chắc cũng sắp tan học. Tiểu Thi mở cửa xe thở phì phò lên xe.
“Coi như anh còn có chút lương tâm!”
“Loại người ngu xuẩn như cô nên có biện pháp đối xử khác biệt!” Trác Minh Liệt không khách khí chút nào nói.
“Trác tiên sinh xin ngài không nên hơi một tí là nói người khác xấu! Cái gì gọi là ngu xuẩn?”
Hồi lâu bỗng nhiên anh quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1866603/chuong-34.html