Bị Trác Minh Liệt đoạt mất đồ Tiểu Thi tức giận đùng đùng cô trở laijsieeu thị một lần nữa để mua lại độ
“Mẹ cái chú đó là ai ?” Cầu Cầu tò mò hỏi.
“Với không có quan hệ với con!” Vừa nghĩ tới người người đàn ông kia cô liền không tự chủ được mà tức giận.
“A” Cầu Cầu ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Chỗ ở của Tiểu Thi vốn cách nơi này cũng không quá xa, mua đồ xong mẹ con hai người tay lắm tay dảo bước đi về nhà. Lúc này đèn đường được thắp sáng lên thật rực rỡ gió đêm thoang thoảng thổi thành thị chợt trở lên thật huy hoàng điều này khiến lòng Tiểu Thi sinh ra một loại cảm giác khác thường, giống như cực kỳ lâu trước kia cô đã từng sống một cuộc sống tại nơi này chẳng lẽ đó là từ kiếp trước? Có lẽ là nghĩ quá nhiều đầu đầu lại bắt đau. Gần đây đầu cô đau càng ngày càng thường xuyên không biết còn có thể chống chịu được bao lâu.
“Mẹ chú Triết Vũ đã rất lâu không gọi điện thoại cho con!” Cầu Cầu chợt nhắc tới Lý Triết Vũ. Lý Triết Vũ thật sự anh ấy đã thật lâu không điện thoại cho cô! Thật ra thì cô vẫn cũng không hiểu rõ Lý Triết Vũ, trong cảm nhận của cô rốt cuộc anh là gì cô cũng không hiểu được? Người thân? Tiểu Thi cảm giác cuộc sống của mình như bị đứt gãy hình như nó thiếu đi một đoạn nào đó nhưng cô cũng không biết là thiếu đi đoạn nào!
Cầu Cầu có chút buồn ngủ Tiểu Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1866594/chuong-25.html