Trác Minh Liệt đến hội trường, anh chỉ nhìn năm phút rồi rời đi, phụ tá thấp thỏm đi theo phía sau, anh biết những thứ này đứa bé không phù hợp yêu cầu của tổng giám đốc . Nhưng có biện pháp gì đâu,từ khi lần trước nhìn thấy đứa bé kia đến nay cũng không có tung tích gì “Tôi nhớ về chuyện này lần trước tôi đã nói với Vương Trợ để ý đến! Tôi không phải muốn bọn nhỏ đến đây để diễn trò mà tôi muốn chúng có thể thể hiện được sự sống tinh khiết đang được lớn lên!” Trác Minh Liệtnhư là giận dữ lớn tiếng nói “Thành phố này lớn như vậy chẳng lẽ một đứa bé tìm cũng không được sao?”
“Anh hãy nghe cho kỹ đây nếu như trong vòng một tuần, mà anh vẫn không tìm được như vậy thì anh cũng không cần tới nơi này nữa!”
! Tay anh phụ tá run một cái, tài liệu trên tay rơi xuống đầy đất. Đây không phải là làm khó anh sao?
Chớp mắt một cái thời gian đã đến xế chiều bởi vì chân đau không có cách nào đi xe máy Tiểu Thi chỉ có thể đi bộ đến nhà trẻ đón Cầu Cầu tan học.
“Tiểu Thi!” Cầu Cầu như con chim nhỏ bay ra chạy đến chỗ Tiểu Thi “Chúng ta mau về nhà bạn con bảo hôm nay TV sẽ truyền hình trực tiếp nha!” Cái gì truyền hình trực tiếp?
Cầu Cầu chợt không lên tiếng bởi vì nhớ lại chuyện lần trước.
“Tiểu Thi chân mẹ bị đau sao?” Cầu Cầu chú ý tới bộ dáng ( bộ dạng , dáng điệu ) chân thấp chân cao của Tiểu Thi.
“Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/113373/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.