“Như thế nào đứa bé kia tìm được chưa? “Trác Minh Liệt hỏi phụ tá.
“Tổng giám đốc chúng tôi đã tìm khắp nơi này nhưng không phát hiện ra bé trai mà ngươi nói”
“Các anh thật vô dụng! !” Trác Minh Liệt lạnh lùng nhìn phụ tá một cái “Tiếp tục tìm cho tôi tìm cho đến khi tìm được mới thôi! Đi ra ngoài!”
“ Vâng thưa tổng giám đốc” phụ tá nơm nớp lo sợ rời đi.
“Các anh muốn làm cái gì? “Bị đuổi theo một đoạn đường cuối cùng cảnh sát cũng phát hiện ra chiếc xe thể thao phía sau vì vậy đem xe cảnh sát sang bên đường dừng lại.
“Thật xin lỗi cảnh sát tiên sinh “Tiểu Thi nói không mạch lạc.
Triết Vũ đem Tiểu Thi kéo ra phía sau “Thật xin lỗi cảnh sát tiên sinh chuyện là như vậy. “
Lý Triết Vũ đem tất cả mọi chuyện nói rõ cho vị cảnh sát mặc dù bị cảnh sát phê bình nhưng anh ta vẫn đem Cầu Cầu trở lại.
“Các anh làm ba mẹ kiểu gì mà lại không chú ý quan tâm đến đứa bé!”
“Thật xin lỗi làm phiền anh rồi !” Tiểu Thi đỏ mặt cúi người chào.
Vì để tránh cho giao thông bị bế tắc cảnh sát yêu cầu Triết Vũ lập tức lái xe đi.
“Cầu Cầu con thật quá đáng, tại sao lại có thể chạy khắp nơi một mình con biết không biết mẹ và chú Triết Vũ rất lo lắng không! “Tiểu Thi bắt đầu quở trách Cầu Cầu.
“Thật xin lỗi“ Cầu Cầu im lặng đầu nhỏ cúi xuống
” Cầu Cầu lần sau sẽ không làm như vậy nữa Tiểu Thi mẹ không cần tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/113366/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.